Sonako Light Novel Wiki
Register
Advertisement

11-14. Thăng cấp[]

※ +++Zena+++

“Cảm ơn vì chiếu cố tôi hôm nay.” -Zena

Tôi chào con gái của Nam tước Muno ở trước hội thám hiểm.

Cô ấy hất mái tóc vàng óng lộng lẫy ra sau, nghiêng người cô ấy trong khi nhìn bất mãn.

Ngay cả khi tôi được gọi bởi Satou-san, chắn hẳn sự bất mãn này là từ một người ngoài bỗng dưng dự phần sau tất cả.

“Karina-sama?” –Zena

“Không có gì. Chỉ đừng làm cản trở.” –Karina

“Karina~?” -Tama

“Tsuntsun không có tốt nanodesu.” -Pochi

“Zena-sama là một người thạo phong thuật. Cô ấy không phải vật cản.” -Liza

Karina-sama chỉ trích tôi với những lời cay độc, nhưng cô ấy ghen ghét chấp nhận tôi tham dự với khuyên giải của Liza và mọi người.

Ngực tôi cảm thấy hơi nhói khi tôi thấy Karina-sama đỏ ửng lên khi Satou-san thì thầm gì đó vào tai cô.

--o0o0o--

“Xâu~” -Tama

“Đó là Sâu Mê cung nanodesu!” -Pochi

Hai bé vũ tộc bắn cây nỏ nhẹ tới hướng Pochi và Tama, đang đóng vai trò tiên phong, chỉ tới.

Sâu Mê cung trúng hai mũi tên và rơi xuống đất.

Đích nhắm của chúng thì giỏi như Lilio mặc dù chúng nhỏ xíu.

Họ ắt phải trải qua đào tạo nghiêm ngặt kể từ khi chúng nhận thức rõ mình, không nghi ngờ gì.

Chúng tôi chỉ chiến đấu với quái yếu như sâu mê cung và goblin trong suốt hàng trình cho tới này bởi vì những thám hiểm giả khác rất chăm chỉ (giết con mạnh trước).

Gina-sama từ [Nguyệt quang] nói tôi rằng chỉ có ít ỏi quái vật ở hành lang chính mà kết nối với các vùng.

“Cẩn thận, chúng ta sẽ tới mục tiêu của chúng ta ở vùng 19 sớm thôi.” –Satou

Mọi người gồm cả tôi gật đầu với cảnh báo của Satou-san.

Chúng tôi đi xuyên cái khe của dãy đá tảng chắn đường hành lang chính.

Tama đi trước nói, “Bẫy~”, đoạn cô bé đi tới một góc hàng lang bằng những bước cẩn thận.

“Tiến hàng~ Hủy~” -Tama

“Đúng là Tama nanodesu!” -Pochi

--Nhanh vỡi.

Để hủy nó chỉ bằng cách xục sạo một chút trong bóng tối như thế.

“Quái vật đến từ đằng trước nodesu.” -Pochi

“Đó là Sâu bướm kim (Châm mao trùng = Needle Crawler). Chúng có thể bắn gai kim làm tê liệt em, nên đừng để trúng nó hiểu không.” –Satou

“Hổng sao~” -Tama

“Không sao hết miễn là chúng không trúng nanodesu!” -Pochi

Bất chấp dáng vẻ trì trệ của Châm mao trùng, nó đến chúng tôi còn nhanh hơn cả một người đang chạy.

“Zena-san, xin đặt phòng ngự ma thuật lên.” –Satou

“Vâng!” -Zena

Ôi thôi. Tôi nên niệm chú nó trước khi Satou-san thúc tôi mới phải.

Tôi bắt đầu niệm [Phong Hộ] trong rối trí.

Tuy vậy, Châm mao trùng tiếp cận nhanh hơn cả ma thuật thành hình, ngừng lại, rồi nó bày cơ thể ra và sẵn sàng bắn.

--tôi không kịp mất.

Nhưng, tôi không thể ngừng niệm chú.

Ít ra tôi sẽ chặn được một ít gai kim.

“Ê trùng! Bắn kim vậy, giả như mày là cung thủ sao, thật khôi hài nên ta chế nhạo!” -Nana

Nana-san cầm một cái khiên lớn tiến ra trước và khiêu khích.

Vô số kim bằn từ Châm mao trùng ập tới cô ấy. Tôi cảm thấy lạnh xương sống khi mũi kim lớn cỡ như liễu-kiếm bay tới từng cái một.

Hình ảnh Nana-san hấp hối vì bị đâm bởi vô vàn kim gai cùng với cái khiên lớn của cô.

--Ảo tưởng như vậy may thay không xảy ra.

Cái khiên lớn của cô ấy mà làm từ vật liệu tôi chưa thấy bao giờ nảy bật lại những cây kim với những âm thanh nặng nề.

Pochi và Tama khéo léo can thiệp mấy mũi kim hụt cái khiên của cô.

[Phong hộ] phép cuối cùng được phát động ngăn cản loạt thứ hai của gai kim.

“Còn quái này hơi nguy hiểm nha. Xin lỗi nhưng đừng dùng quái vật này để Thăng cấp. Lo liệu nó bằng phép của Nana trước khi nó sấn tới nếu các em tìm thấy nó.” –Satou

“Vâng, chủ nhân.” -Liza

Một thuật ngữ mà tôi không hiểu lẫn trong lời nói của Satou-san.

Nhưng mà, tôi không nghĩ giờ có lúc để chuyện trò.

“Pochi, Tama, hãy diệt nó. Theo tôi.” -Liza

“Không lo vui lên đi~?” -Tama

"Roger nanodesu!" -Pochi

Liza và người khác xông tới khoảng không nơi mà loạt thứ ba kim gai đang bay. Họ quá ư mạo hiểm bất kể bạn nhìn nó thế nào.

“Khoan!” –Karina

Karina-sama bảo họ ngừng, nhưng Liza và người khác không dừng.

Nhưng mà tôi nhầm mất rồi.

Karina-sama gia nhập chiến trường chỗ mà các kim gai đang bay.

Với mái tóc vàng tung bay từ mũ trụ của cô ấy, chân tay xinh đẹp của cô khiêu vũ trên không như thể tự cô là hiện thân của vẻ đẹp đó vậy.

Satou-san chặn tôi đang bị hấp dẫn và làm bước tới.

“Nguy hiểm lắm. Bốn người đó đủ để đối phó rồi.” –Satou

Như anh ấy nói, Liza và hai người kia thuận lợi đánh bại quái vật.

Không chỉ giáo của Liza, vũ khí của Pochi và Tama cũng phát sáng đỏ, nên chúng phải là ma khí.

Karina-sama vung cây Đại Búa cô ấy để trên vai, đập hoàn toàn cơ thể quái vật vào mặt đất.

Một xúc tu như cái roi thòi ra từ đầu Châm Mao trùng sắp sửa tới Karina-sama.

Nhưng mà, một khiên nhỏ xuất hiện ở trước cô ấy chắn xúc tu mà thậm chí xúc tu gãy bởi nó.

Đó là phép thuật?

Hay là một ma cụ?

Satou-san nhận thấy cái nhìn của tôi nói.

“Karina-sama không sao đâu vì cô ấy có sự bảo vệ của Sinh vật ma thuật Raka.” –Satou

Hình như những trang trí ở cổ và chân tay cô ấy là thông linh vật đó.

Có của gia truyền chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích như thế, quả là con gái một lãnh chúa nắm lãnh thổ.

--Cô ấy không những xinh đẹp nhường ấy mà còn giàu nữa, thật đáng ganh tỵ.

--o0o0o--

".... ■■ Air Blast = Phong Tán Đạn" -Zena

Phép của tôi ngăn chặn Trang Giáp Nga (Ngài Áo Giáp) đang lao tới đây.

Trễ hơn chút xíu, mấy bé vũ tộc bắn cây nỏ nhẹ.

Giáo của Liza và đại kiếm của Nana-san chém vào áo giáp của nó, đá-ném của Pochi và Tama tạo thành lỗ trên cánh nó.

Karina-sama và hai nữ binh theo lượt đánh nó một lần, và cuối cùng ba cô gái thú nhân dứt điểm trận đấu.

Mặc dù phép của tôi và đòn tấn công của mấy cô gái khác đều phản dội bởi giáp của Trang Giáp Nga, thì của Liza, Nana, và người khác dễ dàng cắt xuyên nó.

Tôi nghĩ đây là cách biệt giữa chúng tôi và thám hiểm giả Mithril.

Một người cần có sức mạnh như vậy để được đứng bên cạnh Satou-san….

Tôi cảm thấy bất an về lượng ma lực còn lại sau khi thực hiện quá nhiều trận đấu, nhưng nó đã hết sớm hơn nếu không phải là cây đũa tôi nhận từ Kuro-san rồi.

Tuy tôi thấy hoa mắt sau khi lạm dụng phép thuật, nhưng tôi sẽ không thể bắt kịp nổi Satou-san và người khác nếu mà tôi nghĩ ngơi.

Tôi sẽ chiến đấu với Ma Kiếm mà tôi nhận cùng cây đũa dài này nếu tôi hết ma lực.

“Em mệt không?” –Satou

“E-em không sao!” -Zena

Tôi gom dũng khí để không làm Satou-san lo lắng.

“Em sẽ xỉu nếu mà cứ cố quá sức mình thế hiểu không. Đi trước và làm tươi tỉnh lại bằng cái này đi.” –Satou

Tôi nhận cái lọ nhỏ mà anh đưa tôi với sự lo ngại, rồi dốc uống chất lỏng vị quít ấy.

Tôi cảm thấy ma lực tốt lên bên trong cơ thể mình, làm hạ đi sự chóng mặt.

---Đừng nói tôi, đây là một lọ thuốc hồi phục ma lực?

Câu hỏi tôi nhanh chớng được khẳng định, nhưng thuốc phép mà tôi biết thì khó uống với vị cỏ dại mạnh.

Hơn nữa, mặc dù nó trị giá hẳn là mấy đồng bạc cho chỉ một lọ, thì anh ấy lại bảo, “Tôi có nhiều lắm”, rồi đưa tôi thêm.

“Khôi phục ma lực bằng minh tưởng sẽ hết cả thời gian, nên cứ vô tư mà uống nhé.” –Satou

Tuy anh nói vậy, nhưng tôi không nghĩ có thể uống những thuốc phép đắt đỏ như thế quá phóng khoáng.

Ngay cả ở trong quân đội lãnh thổ, nó là vật quí giá được cung cấp cho tôi chỉ duy nhất một lọ phòng khi nguy cấp….

….Tôi cảm thấy nó làm giá trị thường thức của tôi rối mù rồi.

--o0o0o--

Không biết đã có bao nhiêu quái vật mà chúng tôi tiêu diệt.

Tôi đã hiểu tại sao mắt của hai vệ sĩ của Karina-sama nhìn như mắt cá chết khi họ đang vào mê cung rồi.

Họ đang lập đi lập lại cách chiến đấu phi lý này ngày qua ngày.

Hai vệ sĩ bộc lộ tình trạng kém sức khỏe ngay sau hai đứa bé vũ tộc, vậy nên chúng tôi giải lao trong một căn phòng nhỏ gọi là Vùng An Toàn, được chỉ bởi Satou-san.

Nói mới nghĩ, Satou-san đang dẫn đường cuộc hành trình của chúng tôi tới đây, nhưng tôi chưa hề thấy anh ấy dùng đá chiếu sáng để kiểm tra đường lối, lẫn anh ấy không ngó bản đồ lấy một lần. Lẽ nào là anh ấy nhớ hết tất cả mọi lối đi?

Satou-san chưa hề rút ra thanh kiếm mithril đeo trên eo anh cho tới giờ.

Anh ấy chắc phụ trách định hướng và bản đồ.

"Zena, a~n." -Pochi

“Cảm ơn em.” -Zena

Tôi nhận bánh mật ong mà Pochi đưa và bỏ nó vào miệng.

Ngọt đủ để nói là quá ngọt ngào, nhưng bây giờ, sự ngọt ngào đó lan tỏa ngon lành.


…..Vẻ như tôi đã ngủ trước khi tôi biết.

Tôi được nằm trên một tấm thảm với cảm giác êm ái mà được đặt trên mặt đất.

Khi tôi nhìn lên, tôi thấy Pochi và Tama lặng im chơi trò kiểu dấu hiệu bằng tay họ.

“Em thức rồi sao?” –Satou

Tôi đón cái liễn và một cái muỗng mà Satou-san, nói “Em đói rồi phải không?”, đang đưa tôi.

Cái liễn thì ấm áp với hơi nước ngon miệng bốc lên.

--Hơi nước?

Tôi thấy một nồi nóng đang được nung trên lửa đằng sau Satou-san.

Trông như anh ấy đang nấu ăn bên trong mê cung. Những người từ [Nguyệt Quang] dạy tôi rằng đó là hành động không nên làm từ khi nó thu hút quái vật.

“Chẳng sao đâu vì đây là một vùng an toàn.” –Satou

Như thể thấy băn khoăn của tôi, Satou-san thông tri cho tôi bằng chất giọng điềm tĩnh như là anh ấy thì thầm.

Khi tôi ở cùng anh, tôi cảm thấy tôi ảo giác như chúng tôi ở giữa thành phố vậy.

Món thịt hầm nhiều rau mà tôi có thì ngon hơn bất kì món nào khác mà tôi từng ăn.

Bởi vậy mà, tôi vô thức xin thêm phần nữa.


Ngon quá chừng thế này thì chẳng công bằng chút nào.

---o0o0o---

Cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng nhờ giấc ngủ ngắn.

Tôi có cảm giác là ma lực mình đã tăng lên thế nào đó.

Chúng tôi tiếp tục chuỗi trận đấu loại ấy sau giải lao, nhưng chúng tôi giờ đã tin tưởng tiêu diệt được kẻ địch vì mọi người đã nắm được vai trò của mình.

Thứ đó hiện ra từ Lỗ phun như thể thọc vào sự bất cẩn như vậy.

---Tiệp Trường Trùng = Rết kéo.

Đó là một cơ thể rất là dài như một cái tháp khi nó đứng lên, móng vuốt sắt bén từ đầu mũi của vô số chân nó có như hình dạng thanh kiếm.

Và cặp càng như con cua ở hai bên đầu nó đang tiết ánh sáng đỏ quỉ dị.

Cặp càng đó vung xuống tôi người đang đóng băng vì thân hình khổng lồ của con rết.

Chúng tôi hiện đang chiến đấu gần như 10 quái vật mạnh mẽ.

Không ai có thể ngăn cái lưỡi hung bại đó—

Mặc dù tôi biết là vô ích, tôi giơ cây đũa dài lên để chặn cái càng vung xuống. Bất kì kẻ đich nào khác cũng sẽ xiên tôi nếu tôi tránh sang bên.

---Vừa trước khi cái càng xẻ cây đũa thành hai, một cuồng phong đen cắt ngang.

Sau khi đá văng cái càng phải đánh tới, Satou-san xuất hiện từ đâu chẳng rõ mang tôi về lại vùng an toàn.

“Giờ không sao rồi.” –Satou

Satou-san mỉm cười sảng khoái như thể khiến tôi thấy nhẹ nhõm.

Anh ấy vẫn trông thư thái mặc dù anh ấy vừa cứu tôi khỏi nguy hiểm. Lanh lẹ ư, anh ấy luôn là thế.

“Đồ xấc láo dám động tay vào Zena-sama.” -Liza

Cái càng trái truy kích chúng tôi bị gạt đi bởi một cây giáo đỏ, khiến nó đâm vào đất thế đó.

Liza cầm cây giáo đỏ bằng một tay, đoạn dùng tay kia của cô ấn cái càng trái vào mặt đất.

Cánh tay đó dường như sáng đỏ.

“Một con rết tầm thường dám kiếm chuyện với Chủ nhân và Zena-sama sao, mày còn sớm cả 100 năm nửa.” -Liza

Giây lát sau lời Liza, cái càng trái bị phá hủy với âm thanh [BÙM].

Vừa nãy là ma thuật ư?

“Liza, tôi để việc còn lại cho em.” –Satou

“Rõ ạ.” –Liza

Ngọn giáo của Liza đượm ánh sáng đỏ toát ra ánh đỏ còn mạnh mẽ hơn—đó là Ma Nhận sao?

Chẳng lẽ tuyệt chiêu của cô ấy là [Ma Nhận]?

Cô ấy thu lại ngọn giáo hết sức, rồi thọc nó về hướng con rết trong một lượt. Đó không là khoảng cách mà một cây giáo đạt tới bất kể nó dài thế nào.

--Eh?

Một bụm sáng đỏ bay từ đầu mũi giáo như một viên đạn đại bác, đập vào đầu con rết.

Khi ánh sáng biến mất, chỉ còn hình ảnh con rết với một lỗ lớn trên đầu nó còn lại.

Cái đó phải chăng, kĩ thuật bắn ra [Ma Nhận] xuất hiện trong chuyện anh hùng mà tôi nghe kể hồi còn bé.

Tôi nghĩ đó chỉ là dựng chuyện, tôi chưa từng cho là nó có thực.

Nhưng mà, không có thời gian cho tôi bấn loạn với vấn đề linh tinh đó. Con rết mất đầu tách ra các khớp chi, đến tấn công như là sinh vật khác.

“Ma Nhận Pháo nanodesu!” -Pochi

“Majin Cannon~, bao nhiêu~?” -Tama

“Thêm nữa! nanodesu!” -Pochi

"Falcon Phalanx~" -Tama

Bùng nổ những tiếng vô tư, Pochi và Tama phá hủy các Đốt Rết bằng vô số đạn sáng đỏ mà họ bắn từ vị trí của mình.

---Tôi đang nằm mơ sao.

Tôi quên hỗ trợ họ bằng phong thuật nữa, tôi chỉ có đứng nhìn cảnh tượng, trân trối.

--o0o0o--

Tôi sửng sờ khi tôi xem tăng trưởng của mình ở hội thám hiểm.

Cấp tôi tăng từ 17 lên 24 chỉ trong một ngày.

Người ta nói rằng tăng trưởng thì nhanh ở trong mê cung, nhưng thế này là quá nhanh bất kể bạn nói ra làm sao.

Không kì lạ chi để Liza và hai người kia đang vô lực lại hóa thành siêu thám hiểm giả chỉ trong vài tháng.

Có lẽ, chỉ dẫn và mệnh lệnh của Satou-san thật là tài giỏi.

Ngoại trừ cái lần Lỗ Phun ấy, tôi chưa từng thấy sinh mạng mình nguy hiểm chút nào kể cả khi chúng tôi liên tục chiến đấu.

Khi tôi ở trong mê cung với mọi người từ Quân Tuyển chọn, tôi cảm thấy mỗi trận đầu để đặt mình trên lằn nguy hiểm mặc dù chúng tôi chỉ đấu với kẻ thù tiểu tiết.

Chúng tôi cần kiến thức và kinh nghiệm để thu lại sự cách biệt ấy.

Tôi sẽ hỏi liệu tôi có thể vào Trường Đào tạo của Satou-san quản lý lần tới không.

--o0o0o--

Suốt chuyến thám hiểm mê cun, tôi cố gắng trò chuyện với Karina-sama nhiều lần, nhưng cô ấy chỉ đáp lại, “Ừ”, hay “Cô nói đúng” ngắn gọn.

Một lần, chúng tôi có cuộc nói chuyện kéo giãn một chút với đề tài là Satou-san, nhưng vệ sĩ cô ấy trêu chọc cô, làm gián đoạn nó.

Dù nghĩ cô ấy trông như một mỹ nhân kiều diễm, dường như cô ấy thật bất ngờ là người thuần lương.

Tôi nghĩ rằng tôi nhất định muốn làm bạn với cô ấy.

Chuyến thám hiểm đó, tôi nhớ sự đồng cảm với cô ấy về ước nguyện thành thực không có gì khác là trở nên mạnh hơn, không hề ca thán lấy một lần.

Cô ấy là tình địch trên tình trường, nhưng một ngày tôi muốn trò chuyện cả đêm về Satou-san, với cả rượu, cùng cô ấy.

Rồi sau đó, một ngày, hai chúng tôi sẽ đến độ cao nơi mà Satou-san và mọi người đứng.


Chú thích[]

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Chương 11-13♠   Death March  ♠► Xem tiếp Chương 11-15
Advertisement