Sonako Light Novel Wiki
Register
Advertisement

14-16. Bá thổ Muno[]

Satou đây. Nhiều khi thư công việc không tới được tôi do bộ lọc thư rác. Nếu thực là vậy, thì cái thế giới của những thư không vào hộp thư được trừ khi nó được kiểm tra an toàn hoàn toàn, đã đủ thành thảm họa thế giới phải không.

~medmed~

Khi tôi chọn hộp thư trong Cột Giao Tế trên menu, tên người gửi thư hiện ra.

Tên người gửi thư là [UNKNOWN].

Tôi không nghĩ nó ám chỉ bé gái bí ẩn xuất hiện trong trận đánh của tôi với Đầu Chó mặc dù cả hai đều tên là unknown.

Trong WW và FFW, bạn không thể gửi và nhận vật phẩm từ người không phải bạn của bạn, nhưng kể cả khi người ấy không có trong danh sách tên, tên người gửi vẫn sẽ hiện [UNKNOWN].

Có một nút [Reply] trong hộp thư, nhưng chuyện sẽ rầy rà lắm nếu tôi làm bé gái bí ẩn thành kẻ thù do tôi bất cẩn gửi trả vật lại.

--tôi nên làm gì đây.

Sau khi chần chừ một lúc, tôi bèn đậy nắp lên trên vấn đề này, hoãn nó ở đó.

Dù tôi không cho cái này là cái đó, song thật đáng sợ nếu chuyện này là con ngựa thành Troy.

Với lại, tôi không thể gửi vật phẩm qua hộp thư do tôi không thể viết nên địa chỉ.

Tuy thế, tôi không biết rằng menu còn hiện có chức năng như vậy.

~medmed~

“Đúc Cống Phẩm hả? À, đó là chuyện người lùn ở Bolhart chứ gì?” -Hikaru

Hikaru trả lời vậy khi tôi hỏi chuyện ẻm.

“Em thực sự không thông hiểu nó, nhưng đấy là khi họ làm một thanh kiếm để dâng tặng Thần khi lãnh chúa kế nhiệm tiếp quản phải không?” -Hikaru

“Điều ấy có thể làm ở Hạch Thành khác không?” –Satou

“Chả biết nữa? Có là là không?” -Hikaru

Theo Hikaru, dường như chuyện làm một cống phẩm nhân dịp thay đổi lãnh chúa là một tập quán lâu đời mà chỉ có dân tiên tộc thực hiện.

Khi tôi hỏi xa hơn tới Aze-san, hình như suốt thời đại các vua sáng lập, họ dâng tặng những vật phẩm cho Thần như lời cảm ơn vì sự giúp đỡ trong từng lãnh thổ.

Người nhận cống phẩm dường như là vị Thần mang tới Hạch Thành cho các vua sáng lập, nhưng Aze-san và người elf không biết đó là Thần nào.

Có những báo cáo thấy tận mắt nói rằng những vật phẩm cống nạp dường như được trang bị cho những người ưu tú của Thung lũng Rồng, nên có lẽ đó là cho Long Thần.

Tuy vậy, dù tôi đã giết chết Long Thần, song hình như những Thần khác đều có khả năng can thiệp vào Long Mạch và có khả năng họ đã đánh cắp những vật cống ấy.

…Hôm nay tôi nghe được thật nhiều chuyện mới mẻ,

~medmed~

“Mấy em sẽ giúp anh chứ? Anh muốn thử làm gì đó.” –satou

“Đương nhiên em giúp rồi.” -Hikaru

“OK.” –Arisa

Tôi mang Hikaru và Arisa đi cùng tới lãnh thổ tôi cai trị trong Thần quốc Parion.

Hình như kết giới Hạch Thành giờ vẫn còn chưa bị phá.

“Ô ồ! Vậy ra đây là một Hạch Thành! Đây là lần đầu em thấy đó, thật là đẹp.” –Arisa

Arisa sững sờ khi nhỏ thấy Hạch Thành.

“Rồi, chúng ta sẽ làm cái gì ở đây?” -Hikaru

“Anh muốn xem thử liệu có thể thực hiện Đúc Cống Phẩm và dâng tậng trong lúc chuyển giao Lãnh chúa không.” –Satou

Tôi trả lời Hikaru trong khi đặt tay lên xuất nhập của Hạch Thành.

“Hạch thành, ta đang thay đổi Lãnh chúa. Có thể thực hiện Đúc cống phẩm không?” –Satou

『Không thể. Tính năng tùy chọn chưa được cài đặt』

Đ-đó là tùy chọn hử.

Vậy thì—

“Ta nên làm gì để cài đặt tính năng tùy chọn?” –Satou

『Không biết.』

Tôi hỏi kiểm tra thử, coi bộ bất khả thi.

“Vậy ta có thể nộp cống phẩm không?” -Satou

『Có thể.』


Hình như cái này thì được.

“Ta có thể chỉ định người nhận cống phẩm không? Nếu không thể, thì ai là người mặc định nhận cống phẩm.” –Satou

『Không thể chỉ định. Đó là Chủ nhân.』

….Fumu

“Ai là “Chủ nhân” này vậy?” –Satou

『Ý tứ câu hỏi không hiểu. Chủ nhân là Chủ nhân thôi.』


Tôi tự hỏi liệu Chủ nhân này không phải là Thần?

Thôi giờ tiếp tục thí nghiệm đi.

“Thôi thì làm ơn chuẩn bị nghi lễ.” –Satou

『Ghi nhận. Xin chỉ định lãnh chúa kế nhiệm.』

“Lãnh chúa là Mito.” –Satou

『Đăng kí hoàn tất. Xin chỉ định đại diện kế tiếp.』

Tôi hỏi Hikaru bằng mắt, rồi ẻm chỉ vào Arisa,

“Là Arisa-chan.” -Hikaru

『Đăng ki hoàn tất. Xin dâng cống phẩm.』

Tôi nhét một thanh thánh kiếm kim cương vào chỗ mở hiện ra đằng trước Hạch Thành. Đây là thứ tôi đặc biệt làm cho thí nghiệm này.

Tôi đặt một con dấu lên nó.

『Cống nạp hoàn tất. Nghi lễ hoàn thành.』

Tôi mở danh sách đánh dấu trên menu, và kiểm tra vị trí hiện thời của thanh kiếm.

…Không có hở.

Nếu vật này đi tốt thì tôi đã biết ai là người nhận cống phẩm, nhưng dường như vật phẩm tự mình biến mất.

“Ra sao rồi?” -Hikaru

“Không hay lắm. Coi bộ biến mất tiêu.” –Satou

Có vẻ không được tốt cho lắm.

Thanh kiếm kim cương không đi vào hộp thư trong Cột Giao Tế.

~medmed~

Tàu bày với công nghệ tân tiến vượt đường tiến vào Bá thổ Muno suốt quá trình thí nghiệm của tôi.

Con thuyền đang đáp xuống khoảng không trống của lâu đài Muno.

Hình như người của lâu đài Muno đang đón chúng tôi bên dưới.

Những loli maid đang vẫy tay họ nồng nhiệt, chào mừng chúng tôi.

"""Hiệp sĩ-sama!"""

“Wa, đồ ngốc! Đâu phải Hiệp sĩ-sama nữa.”

“A, phải hén. Lần này là tước vị gì rồi?”

“Là Tử tước-sama.”

“Giống như Nhiếp chính Nina-sama hả?”

“Đúng thế! Tuyệt quá phải không!”

“Uwah, giỏi quá chừng.”

“…kết hôn với người giàu.”

“Nếu chuyện tốt đẹp, mình có thể thành vợ lẽ.”

Skill Căng Tai vớ được chuyện xì xầm của các loli maid.

Làm ơn ít nhất phải trên 20 tuổi nếu muốn làm vợ lẽ của tôi.

Mà không như tôi sẽ nhận họ kể cả khi họ đủ chuẩn.

"""Satou-sama, mừng ngài trở lại!"""

Con thuyền đáp xuống khoảng không rộng rinh của lâu đài Muno, khi tôi ló mặt ra thang thuyền, những người làm của lâu đài Muno cất giọng đồng thanh trong sự phối hợp miễn chê.

Tôi nghĩ tôi sẽ không nghe bởi do tiếng động cơ tàu bay, nhưng tất cả họ đều vẫy tay khi nói, “Mừng trở về”, lớn tiếng.

“Về rồi~?” –Tama

“Pochi đã về nodesu.” –Pochi

Tama và Pochi làm dáng shutan trước các nàng hầu.

“Tama-chan, dễ thương ghê.”

“Pochi-chan cũng vậy nè.”

“Nè, mấy cậu! Tama-san và Pochi-san là thám hiểm giả mithril đó biết chưa?”

“Phải phải! Họ giờ là quí tộc danh dự sau khi chầu Hoàng thượng rồi. Nếu các mị thêm chan vào tên của họ, các mị sẽ bị chặt đầu vì phạm húy đó nghe chửa.”

Người đưa ra cảnh báo các nàng hầu là nam binh sĩ người thỏ, mà dường như là người mới.

Danh hiệu của họ là [Cựu Thám hiểm giả], họ có lẽ là người đến từ mê cung thành Selbira.

“Úi trời, thiệt ư?

“Thế mà họ lại đáng yêu thế này, giỏi quá!”

“Mịn mịn mềm mềm~”

Những nàng hầu nửa hoài nghi đang ôm ấp và động chạm Tama với Pochi mặc dù ngạc nhiên.

Cả hai đứa Tama và Pochi đang nhu mì một cách hạnh phúc.

“Kia là Bậc thầy dùng thương Liza-sama!”

“Cô ấy sẽ tập luyện với chúng ta lúc cô ấy ở lại phải đúng? Có đúng vậy không?”

“Tôi ước cô ấy dạy tôi đòn sở trường Ma Nhận ấy.”

“Liza-san tuyệt vời lắm nha. Cô ấy là quí tộc mặc dù là người thằn lằn, hơn nữa còn là nữ nam tước đấy nhá.”

“Yeah, ngày nào đó chúng ta sẽ—“

Binh lính gửi những ánh mắt nóng bỏng tới Liza xuất hiện sau Tama và Pochi.

Tôi cảm thấy có nhiều thú tộc và vảy tộc hơn là con người trong các binh sĩ mới.

~medmed~

“Quan cảnh thành phố ngày càng trở nên sống động quá.” –Satou

“Ờ, nhờ công của cậu đó.” -Nina

Được dẫn tới phòng khách của lâu đài Muno, chúng tôi hiện đang có một buổi nói chuyện với Nina-san trong khi đợi Bá tước Muno tới.

Hình như Bá tước Muno đang làm gì đó với Hạch Thành bên dưới thành phố cùng Orion-kun.

“Cô nói vụ công, đó là chuyện thực phẩm và thu thập nhân lực ở Công Đố ấy hả? –Satou

“À, tất nhiên cái đó cũng giúp nữa, nhưng đâu chỉ có vậy.” -Nina

Nina-san lắc đầu cô cười ngượng.

“Nhờ vào những hoạt động của cậu ở Mê cung Thành và Kinh thành, Bá thổ Muno đã được đón nhận hơn bao giờ hết. Số lượng người ứng thí vào phục vụ chính quyền và thương nhân buôn bán đã tăng vọt như vũ bão.” -Nina

Nhìn vào bản đồ, dân số ở thành phố đã tăng 50%, và tổng dân số lãnh thổ tăng 20%.

Binh sĩ dậm chân tại chỗ ở 120 giờ đã khoảng 2000 trong quân đội.

Theo đà tăng dân số, tôi nghĩ tăng thế là hơi quá nhiều, nhưng có lẽ Cô. Nina đã có ít dự trù về nó.

“Nhân tiện nè Satou. Cậu có biết có bao nhiêu làng trấn và thành phố trong Bá thổ Muno không? -Nina

Tôi chần chừ nên làm sao đáp lời Cô. Nina.

Có hai thành phố trong lãnh thổ Muno, thành phố Muno và cái khác dọc thêo trục lộ chính. Một số nơi tôi nghĩ là làng dường như là thị trấn.

Những thị trấn này chuyên về sản xuất trái Gabo, họ chỉ có vài mống dân cư. Nông sản thừa thãi từ các làng nông nghiệp quanh thị trấn được mang bởi các nhà cung cấp rồi vận chuyển tới thành Muno.

Các thị trấn không có người cai quản, dường như họ phái quan chức dân sự từ dân thường làm quan tòa.

“Có bốn thành và bảy trấn trong bá thổ này. Trong số đó, một thành phố và hai trấn dưới quyền của Bá tước Muno, ba trấn dưới quyền của gia tộc địa phương, và phần còn lại bị chiếm đống bởi quái vật với những bộ lạc mọi rợ.” -Nina

Cô. Nina phát mệt khi phải đợi câu trả lời của tôi đáp luôn, tôi bèn xem xét bản đồ.

Có một khu vực trống gần lãnh thổ nằm ở bản đồ khác với lãnh địa Muno tôi đã ghé trước đó, ba thành phố và hai thị trấn nằm ở đó.

Mấy chỗ đó không dưới quyền lãnh chúa, nên nó nằm ở bản đồ khác.

Trong đám ấy, hai thành phố dưới quyền cai quản của loại quái vật undead yêu ma trên lv 50, hai thị trấn thì thành tổ của hydra và chimera cấp 40.

Bộ lạc mọi rợ mà Cô Nina nhắc tới có lẽ là về kobold chiếm cứ thành phố mỏ trong vùng núi.

Y như goblin và orc, kobold không phải quái vật mà là tộc tiên.

“Như thế đó. Giờ chúng ta đã có lực lượng quân sự rồi, sớm thôi, tôi đang nghĩ việc giành lại quyền cai quản ba thị trấn đã bị chiếm bởi những bộ tộc đó theo ý chúng—“ -Nina

À hiểu rồi, thế nên cô ấy muốn chúng tôi cho mượn sức mạnh để giành lại hả.

Tôi tưởng vậy, nhưng Cô Nina đang nghĩ chuyện hơi khác.

“—Trước đó, chúng ta có một vấn đề. Bọn kb từ thành phố mỏ bỏ hoang đã bắt đầu nhòm ngó vào mỏ bạc nằm trong Bá thổ Kuhanou về phía Đông Bắc cậu thấy đó.” -Nina

Cái đó đúng là rầy rà.

Tai hại tệ nhất là Bá tước Kuhanou chắc chắn hủy diệt kb lẫn đoạt luôn lãnh địa.

“Nói tức là, cô muốn tôi ngăn kb khỏi tấn công khu mỏ?” -Satou

“Yeah, đúng vậy đấy. Tôi muốn Satou và người khác đuổi bọn kb đang hướng tới khu mỏ.” -Nina

“Đuổi chúng đi là được sao?” –Satou

Tôi nghĩ cô ấy sẽ bảo tôi đuối chúng khỏi thành phố mỏ bỏ hoang chứ.

“Hauto sẽ lo liệu thành phố mỏ bỏ hoang. Với 500 quân đội lãnh thổ và 1500 lính đánh thuê, chúng tôi chắc đủ binh lực để thảo phạt kb. Lính đánh thuê được cung ứng bởi Thương hội Echigoya. -Nina

Tôi chưa nghe nói điều này—hoặc tôi muốn nói vậy, nhưng tôi cảm giác đã thấy một báo cáo về trưng dụng linh đánh thuê.

Nhìn vào những báo cáo tôi nhận từ Tifaliza, có những văn bản về những vụ bận bịu ở Vương quốc Yowok và Thần quốc Parion.

Hình như họ đã tập trung người tị nạn trong Bá thổ Lesseu và mang họ tới Công thổ Oyugock bằng thuyền.

Dân số phát triển và binh lính ắt phải từ những gia đình đó.

Đúng là vừa hay cho Bá thổ Muno đang thiếu thốn nguồn nhân lực.

~medmed~

“Heya, làm cậu đợi lâu, Satou-kun.” -Bá tước

Bá tước Muno xuất hiện với bản chất thân thiện như thường lệ.

“Về nè~?” –Tama

“Nam tước, Pochi đã về nanodesu!” –Pochi

“Ồ! Ta rất vui khi thấy Tama-kun và Pochi-kun được khỏe mạnh.” -Bá tước

Không hề bắt lỗi của Pochi, Bá tước Muno nâng cả hai lên trong khi nở nụ cười cả khuôn mặt.

Ông ấy vẫn là người yêu động vật như thường hả.

“Cha à, cha tệ quá desuwa.” -Karina

Tiểu thư Karina nhận được cái ôm trùng phùng phồng mang trợn má một chút.

“Karina, mừng em trở về. Em đã thân thiết chút nào với Satou-sama chưa?” -Soruna

“Soruna-anesama!” -Karina

Con gái lớn của Bá tước Muno xuất hiện trễ hơn, tiểu thư Soruna ôm chầm tiều thư Karina. Vật thể đã mất chỗ để đi giữa hai người biến dạng với lực đủ để nâng cả lục địa.

“Satou-san à, anh chăm chú nhìn nhiều quá đấy?” -Sera

Sera, người vòng qua để che tôi, nở một nụ cười ngọt ngào.

“Nhanh.” –Arisa

“Chậm chân.” -Mia

Cặp hộ vệ bất di bất dịch có màn xuất hiện bị cướp mất lầm bẩm, “Sera, đúng là một cô gái đáng sợ!” một cách khó chịu.

“Sir Pendragon, coi bộ cậu vẫn khỏe mạnh à.” -Orion

Đang xuất hiện đằng sau tiểu thư Soruna là em trai của tiểu thư Soruna và tiểu thư Karina, con trai lớn của Bá tước Muno và là Bá tước kế nhiệm, Orion-kun.

Có một cô gái xinh đẹp dịu dàng mà tôi không quen ở kế bên cậu.

Cô ấy 15 tuổi y chang cậu.

“Để tôi giới thiệu, cô ấy là vị hôn thê của tôi, Muse con gái của Nam tước Ragock.” -Orion

Orion-kun giới thiệu cô gái.

Khi tôi ở Công thổ Oyugock, có một vụ nói chuyện về hôn nhân của cậu ấy với em gái 7 tuổi khác mẹ của Sera, nên có lẽ cô này là một ứng viên cho vợ hai.

“Rất vui được biết em, Muse-sama, anh là Tử tước Satou Pendragon.” –Satou

“R-rất vui được gặp anh Tử tước-sama. E-em thấy vinh hạnh lắm để được thấy anh.” -Muse

Cô ấy dường như là một người dè dặt, cổ chào mừng trong khi tỏ vẻ lo lắng.

“Muse-sama, em không cần phải căng thẳng chừng ấy.” -Sera

“Eh? Se-Sera-sama! Sao chị lại ở đây?” -Muse

Khi tiểu thư Muse nhìn vào Sera, người khuyên bảo cô nên bớt căng thẳng, cổ trông còn cứng hơn cả khi chào hỏi tôi.

“Sir Pendragon, tại sao thánh nữ kế nhiệm lại ở đây?” -Orion

Orion-kun thì thầm hỏi tôi.

Thánh nữ kế nhiệm à, chắc cậu ấy ám chỉ Sera.

“Cậu chưa nghe từ Bá tước Muno à? Tôi được bổ nhiệm làm thứ trưởng Bộ Du lịch của vương quốc, vì thế Sera đang đi cùng tôi trong vai trò phụ tá.” –Satou

“T-thứ trưởng?” -Orion

Hình như, cậu ta chỉ nghe mỗi việc tôi thành tử tước.

Ai đó ho húng hắng đằng sau tôi, dường như có mục đích, là phụ tá khác, công chúa Sistina.

“Sir Pendragon, tiểu thư đây cũng là người quen của cậu ư?” -Orion

Orion-kun cáu bẩn hỏi trong khi tỏ vẻ khó chịu.

Cậu ta có lẽ thấy tôi thật khinh suất khi mang quá nhiều phụ nữ tuổi hoa chớm nở theo cùng.

“Cô gái này là phụ tá khác của thứ trường giống như Sera-sama—“ –Satou

“Ây chà, đâu phải giống không thôi đâu.” -Sistina

Công chúa Sistina bật dậy khỏi sofa và đứng sóng vai bên tôi.

“Rất vui được biết cậu Orion-kun. Tôi là công chúa thứ sáu của vương quốc Shiga, Sistina. Tôi danh chính ngôn thuận là hôn thê của Satou.” -Sistina

“C-công chúa!!!” -2

Orion-kun và tiểu thư Muse đồng thanh la lên kinh ngạc.

Trên tất thảy, quả bom công chúa quá mạnh tới nỗi họ dường như quên lun cái phần hôn thê.

Trước khi cú sốc của họ lắng lại, tôi giới thiệu người khiêm tốn Zena-san cho Orion-kun và mọi người.

~medmed~

“Giờ hãy tiếp tục vụ nói chuyện trước đó.” -Nina

Để lại phụ nữ trong phòng khách, tôi, Arisa, Cô. Nina, cùng Orion-kun đi cùng nhau tới thư phòng của Bá tước Muno. Tất nhiên Bá tước Muno cũng có mặt.

“Xin đợi đã, Nina-dono.” -Orion

“Chuyện gì vậy? Ngài lãnh chúa kế nhiệm-dono.” -Nina

“Làm ơn ngưng gọi tôi là lãnh chúa kế nhiệm. Quan trong hơn là! Tại sao anh lại mang một đứa trẻ tới buổi họp chính trị này, Sir Pendragon!.” -Orion

Orion-kun tất nhiên là chỉ vào Arisa rồi.

Arisa tự nhỏ nhìn tình hình một cách khoái chí.

“Tôi cho gọi Arisa-dono đó.” -Nina

Người đáp lời cậu ấy không phải tôi, mà là Cô Nina.

“Nhiều chính sách vực dậy bá thổ thành công là nhờ cô bé hiến kế. Nếu cậu bị gạt bởi ngoại hình trẻ con của cô bé, tư cách làm một phó vương của cậu sẽ bị nghi ngờ đó hiểu chưa?” -Nina

Orion-kun bị nói lại bởi Cô. Nina giữ im lặng trong khi lầm bầm, “gununu”.

Tôi nghĩ không thể nào nhìn thấy được tài năng bên trong của Arisa trong lần gặp đầu tiên đâu. Tôi âm thầm biện hộ cho Orion-kun trong đầu.

Cuộc họp tiến triển êm xuôi mặc dù có chút rắc rối như vậy.

Cho tới nửa chừng—

“Vậy thì Satou và mọi người sẽ bắt giữ hoặc đánh đuổi kb đi tới mỏ bạc, cậu nhắm có được chưa?” -Nina

“Vâng, tôi hiểu rồi.” –Satou

Tôi đồng ý với Cô. Nina.

“Đợi chút, tại sao lại bắt giữ hay đánh đuổi chúng chớ? Cận thần của cậu đủ mạnh để đập đám hạ lưu kia ra bã đúng không? Vì sao cậu không loại bỏ đám thổ phỉ gây thiệt hại cho lãnh thổ ở đó ngay và luôn đi?” -Orion

Orion-kun hỏi tôi bằng giọng điệu giận dữ.

Coi bô cậu ta sẽ giận thêm nếu tôi thú thiệt là tôi không muốn giết họ.

“Trong thời hạn ngắn, những gì Orion-sama nói là cách thức hiệu quả nhất.” –Arisa

Arisa nở nụ cười nhìn Orion-kun.

“Có vậy chớ! Cận thần của cậu cũng nói thế—“ -Orion

“Nhưng mà, nếu chúng tôi dễ dàng diệt sát họ, về lâu dài nó sẽ để lại một dư âm sâu nặng trong lòng dân chúng và thành mầm mống cản trở sự phát triển của lãnh địa.” –Arisa

Đó là trường hợp thường xảy ra ở trung đông trong thế giới cũ của chúng tôi.

“Nhưng, với thái độ yếu ớt vậy—“ -Orion

“Hoàn toàn là thế.” –Arisa

Arisa khẳng định mà không lắng nghe cho hết phản biện của Orion-kun.

“Vì thế, em muốn đề nghị kế hoạch khác trước khi làm kế hoạch đánh đuổi chúng.” –Arisa

Sau khi cười nụ với Orion-kun, Arisa nói kế hoạch của nhỏ cho Cô. Nina và Bá tước Muno.

“Để giữ những đứa trẻ ngỗ nghịch khỏi có ý nghĩ nổi loạn lại, hãy làm cho chúng khiếp hãi khắc cốt ghi tâm luôn.” –Arisa

“Làm ơn đừng gây khó dễ cho họ quá.” -Nina

Vừa cười ngượng, Cô. Nina vừa nhắc nhở Arisa, người nói dứt câu với nụ cười đáng sợ.

Không hiểu sao, ánh mắt của Cô. Nina lại xoáy vào Orion-kun[1].




Chú thích[]

  1. med: 2 ý. Vừa bảo Arisa dễ dãi với bọn kb vừa đe nẹt tên Orion đừng có xốc lọ với nhóm Satou.

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Chương 14-15♠   Death March  ♠► Xem tiếp Chương 14-17
Advertisement