Sonako Light Novel Wiki
Advertisement

<part:number=01:title=Quý.Cô.Hoại.Thân/>[]

Harmony 00002


<?Emotion-in-Text Markup Language:version=1.2:encoding=EMO-590378?>
<!DOCTYPE etml PUBLIC :-//WENC//DTD ETML 1.2 transitional//VN>
<etml:lang=jp>
<etml:lang=vn>
<body>


01


Tôi có một câu chuyện để kể.


<declaration:calculation>

<pls: Câu Chuyện Của Một Sự Thất Bại>
<pls: Câu Chuyện Của Một Kẻ Bội Giáo>
<eql: Nói cách khác, chính là tôi.>

</declaration>


02


<theorem:number>

<i: Khi trẻ em trở thành người lớn, chúng sẽ trở thành dữ liệu.>
<i: Khi người lớn chết đi, họ bị hóa lỏng.>

</theorem>

Không, như thế cũng không hoàn toàn đúng. Tốt hơn là nên miêu tả điều này theo nghĩa của sự cấm đoán:

<rule:number>

<i: Cơ thể của một đứa trẻ không nên bị thu giảm xuống thành dữ liệu cho đến khi đứa trẻ đó trưởng thành.>
<i: Khi những người trưởng thành chết đi, cơ thể không nên bị phân hủy thành dung dịch..>

</rule>

Cơ thể của những trẻ em thì luôn luôn hoạt động không ngừng, luôn háo hức. Chúng sẽ chẳng ngồi yên, thậm chí là chỉ một lúc. Cơ thể của một người trường thành cũng luôn di chuyển—tiến về phía cái chết một cách liên tục—nhưng với một vận tốc thông thả hơn nhiều. WatchMe không hề thuộc về một cơ thể không yên đấy. WatchMe chẳng hề thuộc về một cơ thể chạy và nhảy. WatchMe giám sát sự bất biến, nhưng một đứa trẻ thì lại trưởng thành thêm từng ngày một. Chúng luôn luôn thay đổi. Như thế thì có gì là bất biến cơ chứ?

Vì thế,

<list:item>

<i: Trong khi bộ ngực của tôi vẫn đang trở nên lớn hơn...>
<i: Trong khi mông của tôi vẫn đang to ra...>
<i: Thì không có WatchMe bên trong tôi!>
<i: Một cơ thể có WatchMe trong người là một cơ thể trưởng thành..>

</list>

Đối với một cô học sinh trung học phổ thông như tôi đây, trưởng thành là điều cuối cùng mà tôi mong muốn thực hiện.

“Hãy cho bọn họ thấy nào, cả hai người chúng ta,” một ngày nọ Miach nói. Miach Mihie là tên đầy đủ của cậu ấy. Tôi ngồi phía sau cậu ấy trong lớp học. Trong khi mọi người đang chuẩn bị về nhà, cô ấy lại quay người trong khi vẫn đang ngồi trên ghế mình và chồm về phía bàn của tôi.

“Chúng ta sẽ đưa ra một lời tuyên bố, cùng nhau: chúng ta sẽ không bao giờ trưởng thành.”

<list:item>

<i: cơ thể của chúng tôi>
<i: ngực của chúng tôi>
<i: cơ quan sinh dục của chúng tôi>
<i: tử cung của chúng tôi>

</list>

“Những thứ đó là của chúng ta. Đó là điều mà chúng ta sẽ nói cho họ biết. Chúng ta sẽ thì thầm điều đó một cách lớn nhất có thể!”

Đúng vậy, tôi và Miach là những đứa trẻ kì lạ.

Trong một thế giới của lòng nhân từ, chu đáo, đầy những kẻ luôn nghĩ đến cộng đồng này đây, chúng tôi có lẽ đã không được là chính mình một cách hoàn toàn, nhưng chúng tôi chắc chắn là có cảm thấy như thế.

<declaration>

<i: Chúng ta sẽ không trở thành những người như họ.>

</declaration>


Theo dõi & Thanh chuyển trang


Advertisement