Sonako Light Novel Wiki
Register
Advertisement

Solo : CounterMAN

___

Chapter 84: Tộc Ashura

“Không được…giết anh ta”

Cậu bé đó mở miệng nói, nhưng có vẻ nó không tác động đến Liliyn đang say máu. Hiiro chú ý đến hành động kỳ lạ đó

Từ phong thái đến hành động của gã đàn ông hơi-giống-võ-sĩ-đạo kia, chắc chắn anh ta có một chút sức mạnh. Nhưng Liliyn vọt qua đầu anh ta. Nếu cứ tiếp tục, móng vuốt của Liliyn chắc chắn sẽ đâm xuyên tim anh ta. Anh ta không thể bắt kịp tốc độ của Liliyn, chắc chắn anh ta đã quyết định để số phận quyết định mình. Ngay cả Hiiro cũng khó khăn lắm mới bắt kịp tốc độ của Liliyn, chủ yếu là do cậu đứng xa vị trí của cô nàng

Đấy là chỉ quan sát mà đã khó vậy, khi giao chiến với một tốc độ như thế quả thật không đơn giản

(Vậy mà cậu ta có thể theo được họ..)(Hiiro)

Cậu bé dễ dàng theo dõi trận đấu của hai người kia, rồi tính toán chính xác thời điểm để phi thanh đoản kiếm để chặn Liliyn. Để làm được điều đó, rõ ràng là cậu ta có một sức mạnh đáng kể

Khi Hiiro không chú ý, gã tóc-giống-samurai kia tiến lại phía cậu bé và quỳ xuống một chân

“T..Tôi xin lỗi, thưa tù trưởng”

Hiiro bị bất ngờ bởi từ “tù trưởng”. Ngay cả Liliyn cũng hơi nhíu mày khi nghe từ đó. Nhưng rồi cô nàng nhanh chóng chấp nhận điều đó

“Hmmhmhmhm, ta đã nhận ra là có một kẻ mạnh ẩn nấp ở dưới cát, nhưng không ngờ rằng thằng nhóc này lại là thủ lĩnh ở đây”(Liliyn)

“Vậy là cô ta nhận ra…”(gã tóc samurai)

Thực tế, nhóm mai phục đã phát hiện những kẻ xâm nhập ngay khi nhóm của Hiiro đặt chân vào sa mạc. Họ ẩn náu dưới cát chờ cơ hội để tấn công bất ngờ. Nhưng có vẻ Liliyn đã sớm phát hiện ra điều đó

Hiiro cũng hiểu ra những gì Liliyn nói lúc trước. Lúc đó, cô nàng chợt ra hiệu cho Shamoe lui lại bên cạnh mình. Và Liliyn cũng có cảnh báo cho Hiiro biết. Vậy là ngay từ đầu Liliyn đã phát hiện nhóm mai phục

“Nếu ngươi không muốn ta đánh với gã này, vậy nghĩa là ngươi sẽ thay hắn đấu với ta nhỉ ??” (Liliyn)

“Các người…Tới đây…để phá phách sa mạc…của bọn ta sao ?” (Cậu bé)

“Bọn ta không có ý đó.” (Liliyn)

“Vậy…tại sao các người …lại tới đây?” (Cậu bé)

“Bọn ta chỉ đi ngang qua. Chính xác là đi hộ tống tên này” (Liliyn)

Liliyn chỉ vào Hiiro, cậu bé đó quay hướng nhìn về phía Hiiro.

“Vậy cậu là… người của tộc Ashura ?” (Hiiro)

Khi được hỏi, cậu bé đó gật đầu xác nhận.

“Ok. Có vẻ các người sống ở sa mạc này. Mà tiện thể, có cách nào các người cho bọn này đi qua một cách hòa bình không ?”(Hiiro)

Hiiro đưa tay lên cán kiếm. Cậu bé người Ashura cũng đưa hai tay lên hai thanh kiếm trên lưng và từ từ rút chúng ra. Ngay khi hai thanh kiếm rút hẳn ra khỏi vỏ, Hiiro nhận thấy có gì đó không đúng. Ở mũi hai thanh kiếm được rèn thành hình vuông. Và chúng không hề sắc một chút nào

Cậu bé người Ashura ném hai thanh kiếm vuông đó xuống cát. Chúng lún sâu xuống, chứng tỏ độ nặng đáng kể.

Cậu ta đưa tay cầm lấy hai thanh Katana của người đàn ông. Cậu ta chĩa mũi kiếm về phía Hiiro và nói.

“You shall…not pass!” (Cậu bé) (Editor: đoạn này mình quyết định ko trans, giữ nguyên Eng, và ai từng xem Lord of the Ring chắc không thể không nhớ câu này =]]]]] )

“Vậy à”(Hiiro)

Hiiro nắm chặt thanh kiểm của mình. Cậu bé người Ashura chắc chắn đã tự hạn chế cử động của bản thân thông qua đôi kiếm cùn nặng chịch kia

Cậu ta đã bỏ đi hạn chế đó, và dùng hai thanh Katana thực sự. Cậu ta thủ thế với hai thanh katana trên tay. Hiiro xác định chủ nhân thực sự của hai thanh kiếm chính là cậu bé này

(Vậy ra là giờ cậu ta mới nghiêm túc hơn một chút…thú vị đấy)(Hiiro)

Để đối đầu với kẻ địch với tất cả sức mạnh, Hiiro chuẩn bị sử dụng WordMagic

(Thứ cần cảnh giác là tốc độ của nó. Không biết hai thanh kiếm cùn đó nặng bao nhiêu, nhưng có thể bắt kịp tốc độ của Aka-loli thì chắc chắn nó cũng phải có tốc độ tương đương)(Hiiro)

Không rời mắt khỏi cậu bé, Hiiro đưa một tay ra sau lưng và bí mật viết sẵn một từ <Speed>.

KnW Camus

Có vẻ phía bên kia cũng nhận ra Hiiro bắt đầu sử dụng ma thuật. Cậu bé người Ashura trở nên cảnh giác hơn  

“Đợi chút nào!”(Liliyn)

Câu này nói với Hiiro

“Cái gì chứ ? Thằng nhóc này là của tôi, bước sang một bên đi.” (Hiiro)

Nếu Liliyn định KS , Hiiro sẽ không nhận được exp nào. Với Hiiro, người đang muốn luyện level của mình , thì giao chiến với một đối thủ mạnh là tất cả những gì cậu muốn( KS = Kill Steal)

“Cứ đợi ở đấy, ta có chuyện cần hỏi.” (Liliyn)

Nói vậy, Liliyn quay sang cậu bé.

“Eeh nhóc, tại sao các ngươi cứ cố gắng xua đuổi người qua đường thế hả? Sa mạc này đâu phải của các ngươi?” (Liliyn)

Câu hỏi của Liliyn cũng chính là những gì  3 người kia thắc mắc. Với tin đồn bộ lạc Ashura xua đuổi người qua đường, có vẻ như họ chỉ muốn bảo vệ lãnh thổ của mình

Cậu bé người Ashura vừa nói đến “phá phách sa mạc”. Nhưng khi Hiiro chỉ định đi tiếp, cậu bé đó lập tức ngăn cản Hiiro. Rõ ràng bộ lạc Ashura đang cố giấu một cái gì đó trong sa mạc này

“Làm như lũ ngốc các ngươi hiểu hoàn cảnh của bọn ta vậy!”

Gã đàn ông hơi-giống-võ-sĩ-đạo giận giữ quát lớn. Nhưng Liliyn không cảm thấy tức giận, cô nàng nhẹ nhàng nói lại

“Hmm, ngươi có bị đần không ? Đấy là lí do tại sao ta hỏi, vậy nên, trả lời đi”(Liliyn)

“Con ranh này!”

Cậu bé đưa tay lên ra hiệu cho người kia im lặng. Hiểu ý của hành động đó, người đàn ông ngậm miệng lại. Và cậu bé lại quay ra Liliyn một lần nữa

“…được rồi…tôi sẽ nói…”

“…Ở sa mạc này…không, ở trung tâm của sa mạc này…có một con quái vật. Người qua đường…làm nó tức giận…không tốt. Chúng tôi…gặp rắc rối. Vậy…tôi sẽ tiêu diệt các người ở đây”

Cái cách nói của cậu bé đó khiến người khác khó hiểu. Nhưng nói thêm một lúc thì đại ý của câu chuyện được làm rõ

“Nói tóm lại, bộ lạc Ashura đang cố gắng để không chọc giận con quái đó. Vậy nên các người ngăn chặn những người không biết chuyện không lang thang lại gần đó?”(Hiiro)

“Đúng…”(Cậu bé)

“Và là con quái đó rất mạnh, nên các người không thể làm gì với sức mạnh của chính các người ?”(Hiiro)

“Không muốn ai … phải chết…”(Cậu bé)

Nếu bộ lạc đánh bất kể thương vong, họ có thể giành được chiến thắng. Nhưng bộ lạc Ashura vốn đã ít người, hơn nữa có quá nhiều trẻ em và người già. Họ đặc biệt không muốn đưa trẻ em ra chiến trường. Lũ trẻ mang trên mình tương lai của bộ lạc. Vậy nên họ buộc phải sống trong cảnh sống nhẫn nhịn không chọc tức con quái vật

“Nhưng tại sao các người không chuyển khỏi sa mạc này?”(Hiiro)

Người trả lời Hiiro là người đàn ông kia

“Chúng ta không thể làm thế”

Anh ta mang một bộ mặt u ám và nghiến răng khi trả lời Hiiro

“Tại sao?”(Hiiro)

“Sa mạc này là nhà của bọn ta. Bọn ta là chủng tộc sống và chết trên cát. Ngoài ra…ở đây còn mộ phần của bộ lạc Ashura. Bọn ta không thể từ bỏ mảnh đất này”

Ở gần nơi Hiiro và nhóm chiến binh Ashura là nơi định của của bộ lạc. Trước kia, họ còn sống ở đây. Và nơi này cũng là nơi nhiều thế hệ người Ashura đã nằm xuống. Những người đã khuất được lập những tấm bia đá. Tại nơi có thể coi là nghĩa trang của người Ashura, có rất nhiều những tấm bia mộ bằng đá như thế, và nơi đó được gọi là <Grave Tower> (Tháp mộ)

Đối với bộ lạc Ashura, người trong cùng gia tộc quan trọng hơn tất cả. Vậy nên họ cực kỳ tôn trọng người đã khuất. Khi một người chết đi, người ta tin rằng thể xác của anh ta sẽ trở thành một cái vỏ trống rống, còn linh hồn anh ta sẽ trở về với bộ lạc. Đó là lí do vì sao người Ashura không thể từ bỏ sa mạc và những ngôi mộ

“Vậy sao không mang bia mộ theo?”(Hiiro)

“Đừng nói vớ vẩn! ngươi nghĩ bọn ta có thể xâm phạm những báu vật như vậy sao?!”

Khi đã chốn cất một người, đúng là không thể chỉ đơn giản đào họ lên để di chuyển

“Việc ngăn chặn này cũng là để tốt cho các ngươi ! Các ngươi không phải đối thủ của con quái vật đó! Nếu không muốn chết thì cuốn xéo đi!”

“Không.” (Hiiro)

“… cái quái..?” (Man)

Câu trả lời ngay lập tức không cần suy nghĩ của Hiiro khiến người đàn ông đó rất ngạc nhiên, và quan trọng hơn, đó là một lời từ chối

“Tại sao tôi phải từ bỏ con đường đang đi chỉ vì một con quái vật ở trên đường chứ ?”(Hiiro)

“Tên khốn này, ngươi không nghe ta nói gì à ? Bọn ta không quan tâm ngươi có bị con quái đó giết không, nhưng sẽ ra sao nếu nó điên cuồng tấn công cả bọn ta nữa ?!”

“Hmph, vậy đơn giản chỉ cần giết nó đi là xong phải không?”(Hiiro)

“Cái quái…ngươi chỉ nói vậy vì ngươi chưa gặp nó thôi! Một khi ngươi làm nó nổi giận thì đừng hòng chạy thoát!”

“Tôi nói lại lần nữa..bọn tôi sẽ đi qua đây. Nếu ông tiếp tục cản trở thì đừng trách tại sao lại có đổ máu”(Hiiro)

“Khốn kiếp!”

Người đàn ông trợn mắt lườm Hiiro. Nhưng cậu bé ở bên cạnh ông ta im lặng nhìn Hiiro. Và cậu ta đặt tay mình lên vai người đàn ông lúc này đang run lên vì giận dữ

“T..Tù trưởng…?”

“… Lui lại.” (Cậu bé)

“V..vâng.”

Theo lệnh, anh ta lui lại phía sau

“Oy, Aka-Loli. Như tôi đã nói, thằng nhóc này là đối thủ của tôi.” (Hiiro)

“… sao cũng được, nhưng ta không nghĩ là cậu ta muốn đánh nhau đâu.” (Liliyn)

“Cái gì?” (Hiiro)

Cậu bé đó tra lại hai thanh katana vào vỏ

“Cậu làm gì vậy ? Như vậy nghĩa là bọn tôi được đi qua hử” (Hiiro)

Cậu bé lặng lẽ nhìn Hiiro một lần nữa. Và từ từ mở miệng nói

“Anh sẽ đi…bằng bất cứ giá nào ?” (Cậu bé)

“Yep, đi vòng thì xa lắm.” (Hiiro)

“… Hiểu rồi. Vậy thì… Đi theo tôi.” (Cậu bé)

“Cái gì?” (Hiiro)

“Tù trưởng ? Ngài chắc chứ?” (Man)

Gã đàn ông lên tiếng với giọng cảnh giác. Nhưng cậu bé khẽ gật đầu

“… Đã rõ. Vậy thì tôi sẽ về trước và báo cho các anh em về chuyện này “

“Vâng… bảo trọng.” (Cậu bé)

Khi gã đàn ông biến mất , cậu bé quay lại phía Hiiro

“Giới thiệu..muộn…Tôi..Camus. Tôi là…tù trưởng…bộ lạc Ashura”(Camus)

Với biểu cảm vô hồn và tuổi của cậu ta, ít ai nghĩ rằng cậu ta là tù trường của một bộ lạc. Kể cả là một Evila, tuổi tác có thể trái ngược với ngoại hình (TL: Liliyn và Rarashik có mặt !), nhưng nhìn một người có bề ngoài cũng lứa với mình, Hiiro không khỏi nghi ngờ

“Bây giờ…tôi …dẫn các người…về nhà…. Ở đó…xin hãy xác nhận”(Camus)

“Xác nhận cái gì?” (Hiiro)

“… sự khủng khiếp…của con quái vật.” (Camus)

Lần đầu tiên, Hiiro nhìn thấy sự giận dữ trong ánh mắt của Camus. Mặc dù Camus có vẻ không biểu lộ cảm xúc của mình, nhưng chắc chắn cậu ta có thù sâu nặng với con quái vật đó

Hiiro khoanh tay lại, suy nghĩ xem có nên đi cùng Camus không. Đi đến nơi ở của bộ lạc Ashura là một trong những điểm đến trong hành trình của cậu. Sẽ có lợi hơn khi có người dẫn cậu và Liliyn đến đó, đương nhiên là họ không thể không đề phòng.

“Chẳng phải thế là tốt sao?” (Liliyn)

Liliyn nói vậy, nên Hiiro quay sang nhìn hai người kia. Silva gật nhẹ đầu và mỉm cười, còn Shamoe lúc này loanh quanh ở bên Liliyn, vẫn chưa định hình được chuyện gì đang diễn ra

Bỏ cô hầu gái sang một bên thì có vẻ cô tiểu thư và lão quản gia sẽ đi mà không phàn nàn gì. Với sức mạnh của Liliyn, kể cả nếu bộ lạc kia có định giở trò thì cũng không đáng lo

“Hiểu rồi, vậy thì bọn tôi sẽ đi theo chỉ dẫn của cậu”(Hiiro)

Camus gật đầu, quay lưng lại nhóm Hiiro và bắt đầu bước đi. Những người Ashura xếp thành hàng và lặng lẽ theo sau Camus.

(Quái vật của sa mạc à ? Mình cá là nó cũng mạnh đấy)(Hiiro)

Khi mà một người mạnh như Camus mà còn không xử lý được, thì rõ ràng con quái đó phải rất hung dữ và nguy hiểm

Vừa đi, Hiiro vừa hỏi Silva thông tin về con quái, nhưng có vẻ ngay Silva cũng không biết gì cả. Ngay đến Liliyn cũng trả lời như vậy

“Nhưng chẳng phải như thế càng thú vị sao ? Những thứ như thế luôn dùng để giải trí rất tốt mà “(Liliyn)

“Hô, xem ai vừa mới lần đầu bước ra khỏi biệt thự sau nhiều năm nói kìa”(Hiiro)

“Mồồồ…nghe đây, ta chỉ ở đó để hoàn thành tham vọng của ta thôi ! đừng có quên điều đó !”(Liliyn)

“Rồi rồi sao cũng được”(Hiiro)

Vừa đáp trả, Liliyn một tay chống hông, tay kia chỉ vào Hiiro. Nhưng Hiiro khép hờ mắt mình và thở dài (TL : dáng đứng và cách nói quen thuộc của mấy em Tsun =]]] )

“Quan trọng hơn, cô đánh giá thằng nhóc đó như thế nào?”(Hiiro)

“Hmm. Vậy là ngươi muốn biết à ? hmm?”(Liliyn)

Lại điệu cười gây ngứa mắt, nên Hiiro hơi nóng đầu lên một chút

“Cứ trả lời xem nào”(Hiiro)

“Hmmm. Để xem nào, thằng nhóc đó là tù trưởng phải không ? Ta nghĩ chắc chắn nó phải có một sức mạnh nhất định để giữ được cái chức đó”(Liliyn)

“Vậy là nó có một sức mạnh gì đó hử?”(Hiiro)

“Đừng làm trò, là một người cũng dùng katana, ngươi phải hiểu điều đó hơn ta chứ”(Liliyn)

Đúng vậy. Sau khi chứng kiến sức mạnh của Camus, Hiiro đã hình dung ra được phần nào. Chưa bên nào đánh hết sức, nhưng đúng là Camus mang trong mình một sức mạnh đánh kể

“Nếu chỉ đứng trên phương diện sức mạnh cơ bắp đơn thuần thì ngươi không có cửa đấu lại nó. Đấy là chưa kể ma thuật của nó vẫn là bí ẩn. Việc ngươi không đấu tay đôi với nó vừa xong lại là tốt đấy”(Liliyn)

Liliyn nở một nụ cười gian xảo

“Đùa vừa thôi. Nếu phải đánh thật, tôi sẽ thắng”(Hiiro)

“Kukuku, ở đâu ra thế hả…À mà nếu có đánh thật thì ít nhất cũng đừng làm ta ngủ gật nhé. kukuku”(Liliyn)

Giọng Liliyn như thể cô nàng biết rõ sức mạnh của Hiiro. Đúng là lý do cô nàng đi cùng Hiiro là để tìm ra bí mật về thân thế và sức mạnh của cậu. Cái cảm giác bị soi mói bởi ánh nhìn lúc đang chiến đấu khiến Hiiro không thấy ổn chút nào. Cảm giác như cậu đang bị lột trần và bị “nghịch” vậy (Trans: yêu cầu không nghĩ bậy !)

(Cứ nhao vào đây, ta tiếp hết, nhưng phải là lúc con Aka-loli kia không có ở quanh đã)(Hiiro)

Nghĩ vậy, Hiiro nhìn vào lưng Camus đang đi phía trước mình

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Chương 83♬   Konjiki no Wordmaster   ♬► Xem tiếp Chương 85


Advertisement