Sonako Light Novel Wiki
Register
Advertisement

Chương 11: Lịch sử của tộc Orc[]


Tóm tắt chương trước

Trước kia, cậu thường hay lang bạt khắp nơi và nhận lời điêu khắc từ những vị vua ở những vương quốc cậu đặt chân tới, và vương quốc Ritten cũng không phải ngoại lệ.

Quay lại tộc Orc ở dãy núi Yuroki, Weed ghé qua thành trì Flame ở Burucia với hình dạng Karichwi. Ở đây, cậu thông báo cho họ biết về sự tồn tại của vùng đất Ratzburgh, nơi tổ tiên họ từng sinh sống. Weed trao trả bức tượng đứa con thứ 7 rồi nhận lại cơ số phần thưởng item khác. Ngoài ra, cậu tiếp tục nhận thêm 1 nhiệm vụ trong chuỗi Sculptor Master nữa – điêu khắc về Orc Farah – người hùng tộc Orc.

Guild Hermes vẫn kiên trì bám đuổi Weed, từ làng của tộc Elf và bắt đầu đuổi đến tộc Orc? Liệu họ có bị xua đuổi và bị kháng cự như lúc ở làng Elf hay không?


Sakaksakak~

Weed di chuyển con dao điêu khắc một cách tự tin.

‘Dù sao mình cũng có chút thân thuộc với tộc Orc.’

Sẽ rất khó để tạo ra một tác phẩm điêu khắc về thứ gì đó mà bạn không quen. Và cũng khó để tìm được sự cân bằng giữa các chủng tộc riêng biệt vì họ thể hiện những tính cách khác nhau. Nhưng bởi vì cuộc phiêu lưu của Weed dưới lốt Karichwi ở trong bộ tộc Orc, hiểu biết của cậu về họ là nhiều hơn bất cứ ai.

‘Parachwi là một Orc nổi tiếng vì sự cuốn hút.’

Mặc dù ánh mắt cậu có chút ích kỷ và gian tà, đó cũng chỉ là phần bề ngoài của cậu. Cách sống của họ giữ cho 4 chủng tộc tồn tại trên lục địa Versailles. Họ là những sinh vật mạnh mẽ và nắm quyền kiểm soát nhiều lĩnh vực. Họ sẽ vượt qua những vách đá và tiến về những nơi hoang sơ có nhiều quái vật. Họ sẽ ưỡn ngực tự hào và có được quyền kiểm soát bằng cuộc sống tự do của một Orc.

Parachwi hai tay hai thanh đoản kiếm, gào thét và thể hiện ra một cảnh tượng tuyệt vời. Weed đang chế tác một bức tượng ở trên cao của cổng thành Orc Bursilia.

“Chwiik!”

“Karichwi đang làm thứ gì đó, Chwichwit!”

“Tài năng của cậu có vẻ được đấy, Karichwi Chwichwichwi!”

“Chwiichiig! Đi săn thôi Karichwi.”

Các Orc đi ngang qua đều liếc cậu một chút.

Nếu là một Sculptor khác, áp lực sẽ rất đáng kể. Tộc Orc đã được công nhận là những sinh vật man rợ và cực kỳ tàn ác, đó là lý do vì sao nếu ở một mức độ sợ hãi nhất định sẽ không cho phép bạn thành công.

Mặt khác, trong trường hợp của Weed hoàn toàn không giống.

“Chwiis, đừng làm phiền tôi. Tôi cần phải luộc chín nó trước khi đi săn, chwichik!”

“Chwi, chwiig, Karichwi nó sẽ tuyệt lắm đây.”

“Kinh quá, chwichwit!”

“Khi nào đi săn về, hãy mang cho tôi chút gì ăn nhé, chwiik!”

“Oh, rõ rồi. Chwichik!”

Weed moi cả đồ ăn của đám Orc.

Khuôn mặt Karichwi khá khác biệt, như vậy thôi đã đủ để dọa tất cả Orc đực khác. Trong khi đó các Orc cái, họ chỉ len lén nhìn mặt cậu đã đỏ mặt. Các Orc cái cơ bắp sau đó sẽ ném thịt ngựa khô cho cậu, rồi tỏ ra xấu hổ và chạy đi.

Tộc Orc vượt trội hơn cả thần tượng nổi tiếng nhất thế giới!

Bức tượng cỡ lớn của Parachwi cao khoảng 4 mét. Dù là sức mạnh hay vẻ quyền quý của con Orc, từ xa người ta đều có thể nhận ra.

Người anh hùng của tộc Orc đang đứng trên Bursilia!

Bức tượng này của Weed có vẻ như phải dùng rất nhiều lực. Nhưng nếu nhìn kỹ, bạn sẽ thấy rằng nó chứa rất nhiều chi tiết tinh xảo.

Mắt và cằm bức tượng có màu rám nắng khiến người ta nghĩ nó được làm từ đá. Thậm chí những nếp nhăn ở cổ cũng được tái tạo rất khéo léo. Bộ giáp thú thô nhám và đôi giày sắt chưa luyện tạo cảm giác giống như đồ của thợ rèn người Dwarf làm ra. Độ dài và độ dày của thanh đoản kiếm cùng với sự sắc bén của nó có vẻ rất tốt cho việc mài dũa. Còn một loại dao nữa cũng rất thích hợp với Orc Parachwi, nhưng nó có lẽ sẽ ít được sử dụng hơn.

“Thế này là đủ tốt rồi...chwiik!”

Xin hãy đặt tên cho tác phẩm điêu khắc.


“Tên, chwiik. Mình đã quyết định rồi. Orc Lord Parachwi.”

Có phải “Orc Lord Parachwi”?


Đầu tiên, cậu làm bức tượng này bởi vì nhiệm vụ yêu cầu. Nhưng sau khi biết được lịch sử của Parachwi, cậu toàn tâm toàn ý muốn làm bức tượng. Mặc dù trong tim cậu vẫn cảm thấy hối tiếc vì bản thân thiếu kĩ năng.

“Tác phẩm của Karichwi, Chwiichwiit!”

“Keuuk, sau khi thấy bức tượng này, tôi cũng muốn trở thành một chiến binh xuất sắc của tộc Orc, Chwiichwiik!”

“Đẹp trai quá đi, Chwiik, anh ấy trông thật đáng tin.”

Thấy các Orc vui mừng khi ngắm nhìn bức tượng Parachwi, Weed đột nhiên cảm thấy trái tim mình nhẹ nhõm hơn.

Ít nhất bức tượng đã lấy lòng được các Orc.

“Orc Lord Parachwi, đúng. Chwichiik!”

Ding!

Kiệt tác cấp IV! Bạn đã hoàn thành “Orc Lord Parachwi”.

Những anh hùng giấu mặt đã đóng một vai trò quan trọng trong suốt chiều dài lịch sử của lục địa Versailles. Bức tượng về Orc Lord Parachwi đã được hoàn thành. Bức tượng được tạo ra bởi một Sculptor đã khám phá ra lịch sử của lục địa bằng việc sử dụng tài năng của mình. Nó là một bức minh họa chính xác và đã được tô điểm về Orc Lord Parachwi, người mang lại cho tộc Orc niềm tự hào bất tận.

Giá trị nghệ thuật: 21,328.

Một tác phẩm nghệ thuật dựa trên lịch sử của loài Orc.

Hiệu ứng:

Tăng HP và Strength của tất cả Orc 4%.

Tăng Charisma và Leadership của tất cả Orc Lord 14%.

Tăng tỉ lệ sinh sản.

Giảm hiện tượng Orc yếu đi khi đang chiến đấu với quái vật mạnh thậm chí cả khi chỉ số thấp hơn.

Tăng tốc độ phát triển của Orc trẻ tuổi nhìn thấy Lord Parachwi 20%.

Tăng tỉ lệ sinh sản của Orc Lord và Orc Warrior.

Tăng tỉ lệ phục hồi của Orc xung quanh bức tượng 65%.

Số lượng Kiệt tác cấp 4 đã hoàn thành: 11

Độ thành thục skill Sculpting được cải thiện.

Skill Handicraft đã được cải thiện.

Thấu hiểu điêu khắc tăng 1.

Fame tăng 2178.

Art tăng 49.

Charisma tăng 22.

Leadership tăng 22.

Stamina tăng 25.

Tất cả chỉ số tăng 3 vì đã hoàn thành một Kệt tác cấp IV.


“Chwiiik!”

Weed cảm thấy vui đến nỗi cậu sụt sịt và sắp rơi nước mắt. Tác phẩm Orc Lord Parachwi của cậu là một Kiệt tác cấp IV thành công. Lúc này, kĩ năng Sculpting của cậu đã tăng lên 6,2%.

‘Có thể lí do là vì kích cỡ của nó khá lớn. Dù sao mình cũng đã làm tốt vì nó là một thứ dễ bắt đầu.’

Mọi chuyện xảy ra đều thuận buồm xuôi gió!

Bulchwi tiến lại gần Weed.

“Làm tốt lắm. Chwiiik! Con Orc khổng lồ đang cầm vài con dao nhỏ dùng để lột da, Chwiik. Và tôi tự hỏi liệu nó có trở nên tuyệt vời không, chwik! Orc Parachwi trông như thế này sao? Ch..Ch..Chwik.”

“Đúng rồi. Chwikk!”

“Trông như thể ông ta có thể ăn một miếng hết cả con chim ưng vậy! Chwikk.”

“Chwikk. Đơn giản ấy chứ.”

“Tôi thích tác phẩm đá này. Làm tốt lắm. Cậu thực sự đúng là Karichwi. Chhhhhk!”

Bức tượng Orc Lord Parachwi đã hoàn thành.

Qua ngoại hình của Orc Lord Parichwi, sự thật về lịch sử, sức mạnh và lòng dũng cảm của Orc đã được biết đến.

Cái nhìn của loài Orc về nghệ thuật từ giờ sẽ được mở ra. Các Orc nhìn thấy bức tượng này sẽ hiểu được sức mạnh huyền bí của Văn hóa.

Bạn đã hoàn thành bức tượng Orc Lord Parachwi trong quá trình làm nhiệm vụ Sculptor Master.

Tác phẩm này sẽ được ghi nhận là một báu vật trong cộng đồng Orc.

Văn Hóa sẽ được tạo ra trong các thành phố và làng mạc của Orc.

Nhờ có những lợi ích của văn hóa, loài Orc sẽ có thể tận hưởng và học hỏi từ việc ngắm một tác phẩm nghệ thuật.

Hảo hữu với loài Orc đã đạt đến trạng thái “#Brotherzone”.

Các Orc sẽ không bao giờ để yên khi có chuyện xảy ra với anh em của họ.

Tộc Orc sẽ tổ chức lễ khánh thành bức tượng và tổ chức một lễ hội trong toàn tộc.

Lễ hội sẽ diễn ra trong 25 ngày làm tăng tỉ lệ sinh sản lên 300% trong suốt khoảng thời gian này.


Tin tức này giống như một lời ban phước cho toàn thể những người chơi Orc!

Tộc Orc sẽ nhân lên với tốc độ đáng sợ. Trước khi kết thúc lễ hội, chắc chắn sẽ có hàng đống Orc.

Những người chơi lựa chọn class Orc Warrior thường phải xử lí những công việc nặng nhọc đặc biệt là khi họ đi săn theo tổ đội. Nhưng giữa những người chơi, có vài người thường tập hợp các Orc trẻ tuổi trong thành phố khi đi săn để đẩy hết việc nặng nhọc cho họ. Giờ đây các Orc trẻ đang phát triển nhanh hơn nhờ có bức tượng Orc, nó sẽ làm cho những người chơi rất hạnh phúc.

Lục địa Versailles là một nơi rộng lớn và vẫn còn rất nhiều những khu vực khác. Ngoại trừ những vùng cực Bắc xa xôi, có vài chỗ quanh Morata nơi các bãi quái đa dạng tồn tại.

Nếu nền văn hóa này chạm đến những loài Orc mạnh hơn ở phía đông và phía nam, thì ngày nào đó, một Vương quốc của Orc có tổ chức sẽ được xây dựng nên.

‘Hãy nhìn xem sức mạnh sinh sản nhanh khủng khiếp của các Orc, chẳng bao lâu nữa họ sẽ làm được thôi.’

Cho đến bây giờ, nhiều phần thưởng lớn đã được thu về từ nhiệm vụ Sculptor Master. Weed đợi Bulchwi quay trở lại.

“Karichwi, tôi đã nghĩ cậu chỉ là một Orc bình thường, chwichichis. Nhưng có vẻ không phải vậy. Chwichiig.”

“Tôi chỉ giỏi hơn một chút thôi, chwichwichwi. Các cậu không cần phải nhát như vậy đâu.”

“Cảm ơn. Tôi sẽ tặng cho anh một bầy Orc, khoảng 250.000 con, chwichik!”

Weed hoàn toàn không muốn khoản đền bù này.

“Chwichichiik. Không cần đâu, đừng bận tâm.”

“Hãy nhận lấy đi, chwichwi chwiik! Khi tôi thấy bức tượng của Parachwi, tôi đã nghe các Orc trẻ hát một bài ca mà tôi không biết gì về nó.”

“Bài hát gì thế, chwik!”

“Tôi thực sự không biết gì cho đến khi mới đây được nghe nó, chwiik.”

Bulchwi đập mạnh những thanh đoản kiếm trong hai tay tạo ra những đốm sáng tóe ra khi ông hát.

Ở bên ngoài hang động ấm áp, Clang! (tiếng kiếm đập vào nhau)

Quá khó và quá cao để xâm chiếm, Clang!

Khe hở trong núi đá đã bít kín, Clang!

Ta đi ngược chiều gió thổi, Clang!

Khi mùa đông qua đi, Clang!

Ta đi xuyên qua những tán hoa, Clang!

Nơi chúng ta sống, Clang!

Để có được nguồn nước quý giá, Clang!

Ngươi có thể gieo những hạt mầm, Clang!

Ngươi có thể gieo những hạt mầm, Clang!

Nhưng lũ quái vật thật đáng sợ, Clang!

Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng, Clang!

Vì loài Orc, Clang!

Orc không biết cách bước về phe kẻ địch, Clang!

Chỉ biết mù quáng tiến lên, Clang!

Phát âm của ông không chỉ sai, mà ở giữa bài hát đó, tiếng clang đã làm mất những câu chữ quan trọng nhất. Mỗi lần những thanh đoản kiếm đập vào nhau lại làm tràn đầy niềm hứng thú với những nhát đập đầy uy lực khiến người ta nhầm tưởng đến tiếng phát ra từ một tay trống nhạc rock chuyên nghiệp.

Mặc dù có rất nhiều khó khăn trong lúc lắng nghe bài hát, Weed vẫn vỗ tay ngay cả khi loài Orc thực sự là những sinh vật không thể phân biệt nổi nốt nhạc.

“Hát hay lắm! Chwiik!”

“Orc nào cũng biết, chwichwichik. Dù tôi hát hay hơn, Chwiiig! Nhưng dĩ nhiên không thể hay bằng Karichwi anh được.”

Bạn đã thu thập được thông tin về bốn chủng tộc sống trong hang động.


Bulchwi tiếp tục.

“Karichwi, cho dù cậu làm gì, chwiiig! Chúng tôi sẽ ở đây chờ cậu. Về những bài hát mà các Orc trẻ đang hát, chwiik. Cậu có thể đi tìm lại chúng không?”

Mọi người đều biết về bài hát của loài Orc!

Kể từ khi những người chơi lựa chọn loài Orc, loài Orc đã hát một vài bài hát. Nhưng câu hỏi đặt ra là, liệu những bài hát ấy có dẫn đến một nhiệm vụ hay một kho báu nào không. Nhưng, nếu bạn thực sự không biết vị trí chính xác của Ratzeburg, thì nó hoàn toàn là bài hát vô dụng.

Loài Orc chẳng để lại bút tích nào cho tương lai. Và với những trận chiến thường xuyên của họ, họ chỉ có thể yếu đi rồi chết. Cách truyền thụ thông tin quan trọng và duy nhất có thể ảnh hưởng đến chủng tộc của họ là thông qua ca hát.

Ding!


Nơi tôn nghiêm của bốn chủng tộc.

Con người, Dwarf, Elf, và Orc sống cùng với nhau trong một hang động! Bốn chủng tộc này tụ họp lại thành nhóm và sinh tồn cùng nhau.

Báo cáo cách họ sống cùng nhau trong hang.

Độ khó: Nhiệm vụ Sculptor Master.

Giới hạn nhiệm vụ: Kĩ năng Sculpting cao cấp level 8 hoặc hơn.


“Chwiik. Dĩ nhiên, tôi sẽ học hỏi về điều đó.”

Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ.


“Ugh.”

Tóc tai Lee Hyun rối tung và cơ thể cậu đau nhức kinh khủng. Cậu là một người rất khỏe khoắn, nhưng dạo gần đây phải chạy đi chạy lại giữa việc học ở trường và chơi Royal Road nên cậu cũng mệt mỏi phần nào.

“Có lẽ mình nên nghỉ một ngày.”

Gần đây cậu đã trải qua một sự kiện lớn ở vương quốc Rosenheim và sau chuyện đó, cậu mắc kẹt trong những nhiệm vụ liên tiếp.

Đầu của cậu rất đau; việc tìm kiếm thông tin về Ratzeburg vài ngày trước dường như đã làm tinh thần cậu kiệt quệ. Cơ thể rất quan trọng và phải được bảo vệ như báu vật. Khi cậu còn trẻ, cậu không biết cơ thể quý giá đến chừng nào khi mà cứ thêm tuổi là thêm bệnh.

“Những người trẻ cần phải khỏe mạnh nếu không cuối cùng họ sẽ phải trả tiền viện phí.”

Hóa đơn bệnh viện còn khủng khiếp hơn một con rồng!

Hôm nay là thứ Bảy. Lee Hyun nhảy ra khỏi chăn và bắt đầu ăn bữa sáng.

“Zzzzzzzzz.”

Ngủ thẳng cẳng!

Chưa mất đến 30 giây cậu đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Căn phòng có độ ẩm vừa phải treo đầy những quần áo đã giặt là xong và bằng việc đặt những chậu cây và thảo mộc, nó mang đến cho căn phòng cảm giác thư giãn.

“Ah. Ngủ ngon thật, đã đến giờ ăn trưa rồi.”

Lee Hyun thức dậy ăn cơm trưa sau đó trở lại với chu trình của cậu là ở dưới cái chăn.

“Zzzzz, Fuhyuhyu.”

Cậu ngủ đến tận giờ cơm tối mới lại dậy ăn.

“Có những đêm mình cần phải ngủ thật ngon. Lo lắng nhiều thứ quá có thể sẽ sinh bệnh mất. Zzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz.”

Cậu nằm xuống và ngáy khò khò ngay khi đèn vừa tắt. Sau khi ngủ cả ngày, cậu thức dậy trước khi tiếng chim líu lo vào buổi sáng sớm.

Lee Hyun bật dậy ra khỏi giường.

Cơ thể cậu cảm thấy nhẹ bẫng và tươi mới, cậu thậm chí còn cân nhắc việc đi tắm nước lạnh để gột rửa đầu óc.

“Đó là một giấc ngủ phục hồi sức khỏe.”

Nó là liều thuốc tốt nhất vì nó chẳng tốn đồng nào cả.

Giờ cậu đã có một tâm trí thư giãn và đã ăn xong, cậu đang rất vui vẻ để bắt đầu một ngày mới. Cậu đăng nhập vào máy tính để kiểm tra tình hình tài chính trong nhà. Nhưng sau đó, cậu đột nhiên nhớ ra một lời hứa.

“Oh, hôm nay là ngày đi leo núi phải không nhỉ?”

Kế hoạch cậu đã hứa với Jung Hyo Rin (Hwaryeong) đi leo núi vào hôm nay.

Lee Hyun đột nhiên quên mất rằng cậu đang xem kế hoạch tài chính gia đình.

Cậu cần phải đi leo núi sớm hơn vào buổi sáng bởi vì cô cần người canh chừng cho mình.

“Haiz~ Mình phải chuẩn bị cái đã.”

Lee Hyun ngay lập tức gọi em gái dậy rửa mặt và chuẩn bị một bữa ăn cho cô sau đó mặc áo phông và quần.

Jung Hyo Rin sinh ra đã là thiên tài âm nhạc.

Để Jung Hyo Rin không phải lâm vào tình huống xấu hổ, cho dù Lee Hyun thực sự không muốn đi leo núi, cậu chỉ cần nghĩ rằng đó là một bài luyện tập và cảm nhận không khí trong lành. Thức dậy sớm theo một lịch trình thường lệ và đi chuyển phát còn khỏe hơn là thi thoảng đi leo núi. Lee Hyun không thực sự hứng thú với leo núi khi cậu đã từng đi rao 500 tờ báo và sữa bằng việc chạy lên chạy xuống những ngọn đồi dốc đứng vào một ngày đầy tuyết giữa mùa đông.

“Mình rất muốn biết một chút về cảnh quan đẹp của núi, nhưng thật sự chẳng biết phải đi đâu.”

Lee Hyun chờ đợi trong khi đang ngồi máy tính. Trước khi bán trang bị, cậu đi xác nhận lại giá thị trường trước.

Giá giao dịch kiếm bây giờ khá ổn định trong khi giá quyền trượng lại giảm mạnh. Giá trang bị của Mage lúc đầu cũng đắt, vì vậy thỉnh thoảng giảm một chút cũng là bình thường.

Gần đây trên Hall of Fame, những video về các nhà thám hiểm độc lập trở nên phổ biến hơn so với những người chơi đăng tải những trận guild chiến suốt tuần qua.

Trong khi đó trên các diễn đàn, hầu hết thời gian người ta nói chuyện về 3 chủ đề đang hot. Nó bao gồm những lời khoác lác về Guild Hermes, Giáo hội Embinyu và những guild khác. Nhưng ngay lúc này, thứ chiếm ưu thế hơn cả là câu chuyện về những chuyến phiêu lưu và nhiệm vụ của Weed.

Weed cảm thấy tự hào khi bảng thông tin của Orc đầy những lời tán thưởng dành cho cậu. Những người chơi Orc nữ nói rằng chàng trai lý tưởng của họ là người đáng tin như Karichwi, trong khi những người khác thì nói rằng cậu càng ngày càng tàn bạo hơn.

‘Có vẻ như nhiều người chơi sẽ chọn class Orc hơn.’

Có thể trước đây là do sự bất tiện của dãy núi Yuroki cộng với thành phố còn kém phát triển mà ít người chọn chủng tộc này. Nhưng chủng tộc nào cũng có cái hay của riêng nó. Ở đây loài Orc cho phép người chơi tự sinh sản thêm nhiều Orc nên vẫn khiến một số người hứng thú với class này.

Sở hữu một bộ lạc gồm toàn Orc do mình tạo ra, nó sẽ liên tục phát triển và phát triển cho đến khi lên đến hàng ngàn con. Do tính chất đặc biệt về loài của Orc, họ có thể nhanh chóng mở rộng khu vực sinh sống. Một số người chơi nổi tiếng chọn class Orc còn nắm giữ một lực lượng và lãnh thổ hùng hậu.

Ò ó o o o!

Cậu lên mạng sau khi đun sôi nước sốt và đang chờ cho nó nguội. Bây giờ là 6 giờ sáng và sắp đến lúc thực hiện lời hứa đi leo núi. Lee Hyun làm pajeon và chỉ chuẩn bị một ít kimbap và makgeolli.

Kimbap là cơm với các thành phần khác nhau, thường được cuộn trong rong biển như sushi.

‘Sau đó mình sẽ ăn chúng’

Khi cậu đang làm một bữa ăn trưa giá rẻ, cậu chợt nhìn ra ngoài cửa sổ và xe của Jung Hyo Rin đã đậu ở phía trước cửa nhà. Cô vừa chạy show đến tận lúc bình minh rồi đến thẳng đây. Cô đội một chiếc mũ lớn và đeo kính râm trong khi đang ngái ngủ trên ghế lái. Lee Hyun gõ nhẹ vào cửa sổ xe, Jung Hyo Rin bừng tỉnh sau đó chào đón cậu với một giọng nói ngọt ngào.

"Chào buổi sáng."

"Có phải cô vừa ngủ vừa nhỏ dãi đúng không ..."

"Ah!"

Và trước khi mặt trời mọc, họ đi về phía các ngọn núi.

Chiếc xe được đậu trong một bãi đậu xe gần đường lên núi và Lee Hyun mang theo bữa ăn trưa của họ trong tay.

"Chúng ta đi chứ?"

"Vâng. Em nghĩ rằng lần này sẽ rất thú vị bởi vì đã rất lâu rồi kể từ lần cuối em đi leo núi."

Thành phố không hề xa núi. Nhưng do họ đến sớm, không khí rất yên tĩnh ở bãi đậu xe. Jung Hyo Rin đã chuẩn bị cho việc leo núi của cô với ba lô sau lưng cùng với các thiết bị leo núi và đôi giày leo núi chuyên nghiệp, cô đã hoàn toàn sẵn sàng.

"Việc học thế nào rồi anh?"

"Tôi học vừa đủ để không bị đuổi học thôi."

"Nè em hỏi chỉ vì tò mò thôi nhé, đừng có hiểu nhầm em. Anh muốn bao nhiêu đứa con?"

“Muốn nuôi một đứa trẻ, ta cần phải kiếm được nhiều tiền. Đó là việc ưu tiên hàng đầu phải làm.”

"Anh không nghĩ rằng gia đình càng lớn thì mọi người càng vui vẻ và sống hạnh phúc hơn à? Anh chỉ cần cưới một người vợ giàu có là ổn thôi.”

"Tôi thà trân trọng gia đình tôi chứ không yêu mến một ai đó bởi người đó có nhiều tiền. Gạo là đủ nuôi sống con người vì vậy chúng ta nên tìm kiếm người chúng ta thật sự yêu, tôi nói phải không?"

“...”

“À mà tuy nhiên, vẫn cần phải có tiền ..."

Họ đi trên đường mòn trong khi có cuộc tranh luận kéo dài khoảng 20 phút cùng thể loại đó. Jung Hyo Rin chọn đi leo núi vì muốn ở bên cạnh Lee Hyun càng lâu càng tốt, trong trường hợp này là khoảng 4-5 tiếng.

"Đây giống một bài kiểm tra hơn."

Mặc dù cô đã được đào tạo thể chất như nhảy múa trên sân khấu, việc đột ngột leo núi vào buổi sáng sớm vẫn khiến cô gục ngã trên mặt đất.

"Lớp trang điểm của mình đã hoàn toàn biến mất..."

Jung Hyo Rin dừng lại và thở hổn hển.

Khi họ leo lên, tim cô đập nhanh hơn trong khi nhiệt độ cơ thể tăng cao. Điều đó thể hiện rõ ràng rằng cô không thể tiếp tục!

Đó là lý do tại sao sau khi leo một thời gian, họ dừng lại nghỉ ngơi. Mặc dù cô vẫn muốn đi tiếp, nhưng nếu đi tiếp thì chắc cô ngất giữa đường mất.

"Chờ đã, hãy nghỉ ngơi một chút nhé."

Sau khi leo thêm 30 phút, điều này thực sự khó khăn cho Jung Hyo Rin.

Cô nghỉ ngơi trên một hòn đá gần Lee Hyun để phục hồi sức khỏe, rồi cậu nói.

"Có mệt lắm không? Cô có muốn đi xuống bây giờ không?"

"Tuyệt đối không! Em đã nói là chúng ta sẽ cùng lên đỉnh mà. Sương mù ở trên đỉnh núi vẫn còn đó. Nếu em từ bỏ bây giờ em sẽ không thể cảm nhận được làn sương đó.”

Lee Hyun đợi Jung Hyo Rin đang ngồi bên cạnh cậu đứng dậy để khởi hành. Nhưng một lúc sau, Jung Hyo Rin nhẹ nhàng gục đầu trên vai Lee Huyn.

Cô bị thiếu ngủ vì cô phải chuẩn bị đồ đạc ngay sau khi buổi hòa nhạc của mình kết thúc và chỉ có thể ngủ một chút lúc bình minh.

Lee Hyun vẫn ngồi đó và cảm thấy khoan khoái khi có những làn gió nhẹ cùng những âm thanh của các loài chim. Jung Hyo Rin tiếp tục dựa vào vai cậu khi cô từ từ chìm vào giấc ngủ, nhưng sau đó Lee Hyun đã cố gắng để đánh thức cô dậy.

"Hmm, ở đây trời lạnh quá. Cô nên uống thuốc đi hoặc nếu không cô sẽ bị cảm lạnh đó."

Lee Hyun cởi áo len của mình ra và nhẹ nhàng quấn nó quanh người Jung Hyo Rin. Cô giờ đã chìm sâu vào giấc ngủ, giờ không ai có thể đánh thức cô dậy khỏi sự ấm áp này.

"Nếu đã như vậy thì, tôi đành cõng cô đi tiếp vậy."

Lee Hyun kéo hai cánh tay của Jung Hyo Rin quàng quanh cổ mình.

"Bây giờ, chúng ta nên đi đâu nhỉ?"

Và cậu lại tiếp tục leo ​​núi một lần nữa.

"Nó làm tôi nhớ hồi cõng gạo đi bán khi phải đi qua vùng núi cao này."

Nhớ lại hồi đó, cậu đã phải đi 20 km, vác 3 bao gạo vậy nên Jung Hyo Rin vẫn còn nhẹ chán. Nhưng thật ra để cõng theo một cô gái leo núi không phải là dễ dàng, chỉ vì cậu đã phải rèn luyện thể lực rất nhiều nên mới có thể dễ dàng làm việc này. (Nghe giống vận động hội F.A đi tập gym :3)

Cậu có thể đi liên tục mà không cần phải nghỉ.

Từng giọt mồ hôi lăn trên trán cậu. Chiếc áo phông cậu mặc đã hoàn toàn ướt sũng bởi mồ hôi và sương mù trên núi. Thật sự rất khó khăn để di chuyển mà không làm cô giật mình thức giấc.

"Đáng nhẽ ra hôm nay mình không có bất kỳ việc gì cần phải đi ra ngoài, cả ngày của mình sẽ hoàn toàn ở trong Royal Road."

Lee Hyun cõng Jung Hyo Rin trên lưng với sự tự tin mạnh mẽ về sức mạnh cơ thể của mình nhờ vào kinh nghiệm quá khứ từng phải mang vác những bao gạo nặng nề.

Jung Hyo Rin đang có một giấc mơ.

Bất cứ khi nào cô gặp phải khó khăn, sẽ có một người đàn ông đến và giúp đỡ cô. Mặc dù anh ấy không học giỏi, anh ấy biết quan tâm và ấm áp như một người đàn ông của gia đình! Mặc dù anh ấy có hơi lập dị, anh ấy vẫn luôn hài hước và đáng tin cậy. Đó là cuộc sống hôn nhân mơ ước của cô.

"Một anh chàng, người mà sẽ giặt quần áo, rửa bát đũa, dọn dẹp nhà và kiếm tiền cho gia đình. Sau đó chúng ta sẽ có rất nhiều con và cùng nhau sẻ chia khó khăn khi về già." (những thằng như thế bị các em cho vào #friendzone với #brotherzone hết rồi còn đâu)

Gia đình mơ ước của Jung Hyo Rin hoàn hảo về mọi mặt. Trên các bảng quảng cáo là thông tin quảng cáo căn hộ, quảng cáo tủ lạnh và quảng cáo máy giặt. Tất cả điều đó tạo nên một khung cảnh ngọt ngào như trong mơ.

Jung Hyo Rin sau đó bừng tỉnh và từ từ mở mắt. Quay trở lại với hiện thực, cô đang được Lee Huyn cõng leo lên trên núi.

‘Ôi ... anh ấy đang cõng mình.’

Jung Hyo Rin định hỏi Lee Huyn tại sao lại cõng cô, nhưng sau đó nghĩ lại sẽ khá khó khăn cho Lee Hyun để trả lời và còn có thể gây ngạc nhiên cho cậu nên cô quyết định không làm vậy. Nhẹ nhàng ôm lấy cậu, cô cảm nhận được hơi ấm từ Lee Huyn. Cô không hề cảm thấy mồ hôi từ người đàn ông này là kinh tởm hay bẩn gì cả.

"Em muốn cứ như thế này mà đi lên đến đỉnh, anh có thể giúp em việc đó không?"

Jung Hyo Rin đang cảm nhận tất cả hơi ấm từ người cậu đến mức cô không thể hạnh phúc hơn.

Sự ấm áp đó hoàn toàn không thể diễn tả bằng lời.

Hơi thở của cậu dần nặng nề hơn và toàn bộ cơ thể của cậu bắt đầu đổ mồ hôi trong khi lặng lẽ leo lên núi!

"Tôi thực sự không biết cô muốn nhìn thấy gì ở trên đỉnh núi. Nhưng ngay khi chúng ta lên đến nơi, chúng ta sẽ ăn kimbap và sau đó leo xuống."

Thanh niên nghiêm túc này sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu được những gì cô ấy đang suy nghĩ.

Jung Hyo Rin vùi mặt vào lưng Lee Hyun.

‘Em rất vui khi cùng anh đi leo núi. Ngày hôm nay sẽ để lại cho em nhiều kỉ niệm ngọt ngào.’

Về phía Lee Hyun thì ...

"Nặng vãi, nặng vãi...."

Weed kết nối trở lại ở một nơi thuộc Ratzeburg. Dựa trên bài hát của Orc, thánh địa của bốn chủng tộc nằm đâu đó trong một hang động.

“Mình phải tìm những nơi ở gần núi hoặc trong vùng núi quanh đây."

Bên ngoài đại đồng bằng Ilsu là một địa hình đèo dốc rộng lớn.

"Đi ngược chiều gió, vậy nó phải là một nơi hút gió. Đi bộ với những bông hoa nở rộ, nó có thể là mùa xuân tại thời điểm đó. Có rất nhiều khu vực với những bông hoa nở rộ ..."

Weed đang ở Ratzeburg quyết định đi về phía nơi có khả năng nhất với địa hình tương tự, về phía đông.

Cậu có thể chỉ cần cưỡi trên Wyvern và đi đến những vùng núi ấy. Tuy nhiên, họ có thể bay qua cái gì đó quan trọng và đi xa hơn nên cậu quyết định sẽ trực tiếp đi bộ cho đến khi kết thúc. Ngoài ra đi bộ cũng giúp cậu khám phá được nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn và trải nghiệm nhiều điều hơn.

Khu vườn Vanessa

Bởi vì đang có Lễ hội bươm bướm, sẽ có rất nhiều người ở nơi này. Những bông hoa đều đang nở rộ hết cỡ, đó là lý do tại sao Weed rất cẩn thận để không dẫm lên chúng.

"Tốt nhất là đừng có tàn phá thiên nhiên."

Cậu chậm rãi nhón bước trên mặt đất trong khi những bông hoa nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió.

"Thật là đẹp."

Khác với Weed, do có rất nhiều người tham gia lễ hội nên họ vô ý giẫm lên làm hỏng những bông hoa dọc 2 ven đường.

Một số bông trông có vẻ đã chết từ rất lâu rồi.

Do có hành động thân thiện với thiên nhiên, Độ thân thiện với loài hoa tăng 1.

Affinity to Nature đã tăng 1.


Weed cười nhẹ một cách thỏa mãn.

"Thật ra thì mình cũng không nghĩ có thể tăng điểm theo cách này ... Tuy nhiên nó cũng không tệ!"

Mặc dù cậu không thể nhổ hoa lên vì chỉ số Affinity to Nature, cậu vẫn có thể làm một bản đồ cảnh quan của khu vực này và bán nó cho các Người bán hoa.

Cậu tiếp tục bước đi dọc khu vườn và tìm thấy một nơi có những đống đổ nát đã được chất đống. Nơi này cũ kĩ một cách kì lạ và thuộc kiểu bạn sẽ đi qua nó mà không ngoái lại nhìn. Nhưng Weed vẫn muốn chắc chắn nên cụ đi đến gần đống đổ nát.

Ngay lúc đó….

Ting!

Bạn đã tìm thấy di tích lịch sử của Bức tường Petra.

Fame tăng 230.

Intelligence tăng 3.

Bây giờ bạn có thể xây dựng bức tường Petra ở thành phố của bạn.

Tường Petra làm giảm tinh thần chiến đấu của bọn quái vật với chi phí xây dựng thấp.


Một khung cảnh xuất hiện trước mặt Weed.

Người Dwarf đang tách các tảng đá vừa ra từ những tảng đá lớn. Họ đã cắt đá đến một kích thước phù hợp và để cho các Orc xây dựng. Các tảng đá sau đó đã trở thành một rào cản để ngăn chặn quái vật xâm lược Đại đồng bằng Ilsu.

"Nếu nó đến từ thời cổ hơn như thế thì mình không cần đến đây.”

Weed đứng gần đống đổ nát trong khi những người chơi đi ngang qua. Họ đi đến các bãi săn và dẫm lên đống đổ nát trên đường họ đi. Một người như Weed, hiện giờ phát hiện một cái gì đó hoặc có trải nghiệm đặc biệt không phải là những gì cậu đang tìm kiếm. Cậu đang xem nên tham gia lễ hội không nhưng sau đó những gì Weed thực sự muốn chỉ có thể là kiến ​​thức lịch sử về Ratzeburg.

‘Mình phải tìm hiểu những dụng cụ đã giúp họ khai phá địa hình mới được.’

Weed đi lại xung quanh và tìm kiếm những gì cậu có thể ở Tàn tích của Đại đồng bằng Ilsu.

Những gì cậu đã tìm thấy hoàn toàn không đáng kể. Cậu tìm thấy vài vũ khí của Orc được cất trữ trong kho của họ cùng với hạt giống thuộc về Elf trên một ngọn đồi đá. Bởi vì nó đã quá lâu trước cả thời Ratzeburg từng tồn tại, những gì cậu tìm thấy chỉ là những mảnh vỡ của đồ gốm cùng với một số mảnh vỡ kim loại. Chán đời cuối cùng câu đi câu cá ở sông Tinius.

Câu cá ở Ratzeburg.

Đây là nơi mà con người thường đến để bắt cá.

Khi không kiếm được thịt, Dwarf cũng thường đến đây.

Độ thành thạo kĩ năng Fishing đã tăng lên.

Sử dụng điểm câu cá này sẽ tăng khả năng bắt được cá thêm 37%.


Sau những phát hiện nhỏ đó, Weed tiến dần về phía đông.

Sau một thời gian dài tìm kiếm, cậu đến một vùng núi. Với level của mình, Weed không cần phải lo lắng về việc sống sót từ những con quái vật cư trú ở đó. Người mới chơi ở Boronis cũng đôi khi đến đây. Địa hình ở đây khá là gồ ghề nhưng nói chung khá bình thường và thậm chí còn hơi hoang vu.

"Có lẽ nó ở đâu đó quanh khu vực này."

Cậu đã đi đến chỗ có hoa nở rộ sau khi đi bộ dọc một con đường trong núi của Ratzeburg.

"Nơi đây khá cao và thật sự rất khó để đi vào. Mình phải tìm kiếm ở phần cao hơn của các ngọn núi mới được."

Việc kiểm tra qua một số đỉnh núi sẽ làm giảm diện tích tìm kiếm đi đôi chút.

"Wy-3!"

Weed cưỡi trên Wyvern trong khi tìm kiếm trên những ngọn núi.

"Mình đã quá lộ liễu rồi, bọn quái vật bay sẽ nhanh chóng phát hiện ra mình. Bốn chủng tộc có lẽ đã chọn một nơi mà họ không phải tiếp đón những thế lực không được hoanh nghênh."

Cậu đến gần và nhìn kĩ những đỉnh núi.

"Địa hình rất dốc. Nếu ai ngã từ vách đá này xuống chắc chắn sẽ chết."

Nơi này có một số lượng trung bình các loài cây trong khi nơi gần nhất thung lũng này cũng có vẻ rất ổn. Trong nhiệm vụ này, Weed đã tập hợp rất nhiều kiến ​​thức liên quan đến vị trí của nó từ các nhà kho.

"Chỗ này quá hẹp. Mặc dù nó là một hang động lớn, nó vẫn là quá khó để Orc đi qua!"

Một nơi cư trú được giấu kín!

Rất nhiều cây mọc lên ở đây trong khi đá lớn nhỏ nằm bên dưới. Rất nhiều thú hoang không dám đến đây nhưng điều đó có thể cũng bởi vì có những con quái vật khác đáng sợ hơn gần hẻm núi.

Weed đi lại xung quanh và kiểm tra các hòn đá.

Cậu cũng đã lật những tảng đá lớn lên đề phòng có mật thất ẩn dưới những tảng đá. Có rất nhiều mảnh đá bất thường trên đỉnh núi này. Nhưng buồn thay, chỉ có một tảng đá là hữu ích cho một nhà điêu khắc. Thậm chí nếu một nhà điêu khắc thiếu sức mạnh, họ vẫn có thể dùng những mẹo bí mật với tảng đá và dễ dàng đục đẽo nó. Có rất nhiều vật liệu đã được sử dụng ở đây, cậu cảm thấy có chút kì lạ.

"Có một số kí hiệu ở đây, trông giống như vết khắc ..."

Một số vết trầy xước đã được tìm thấy quanh hòn đá!

"Giám định!"

Bạn đã tìm thấy kí hiệu của tộc Orc.


"Nó ở đâu đó quanh đây."

Weed nhìn quanh với đôi mắt sắc sảo của mình.

Một nơi đáng ngờ với những cây lớn được trồng ở các vị trí thuận lợi cho việc che dấu. Các cây khá cao, đồng thời có rất nhiều hòn đá và đá tảng bên dưới.

‘Mình không hề nghĩ nó sẽ nằm ở đây.’

Weed bắt đầu từ trên xuống và vứt các hòn đá ra từng viên một.

Tuda dadak!

Một con sóc nhảy ra khỏi chỗ nấp và chăm chú nhìn Weed.

Weed lôi lên được một hòn đá trông giống như nó được ai cố ý đặt ở đó vì xung quanh nó có những hòn đá với kích thước hoàn toàn khác biệt.

"Chỗ này chắc chắn được xây nên chứ không phải tự nhiên."

Khi tất cả các tảng đá được gạt ra, trước mặt Weed hiện ra một cửa hang với lối vào vừa cho hai, ba người.

Team dịch: Đéo cần tên

Trans: Cáo + Kiên

Edit: ireNigma

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Tập 26 Chương 10♔   Legendary Moonlight Sculptor  ♔► Xem tiếp Tập 27 Chương 1
Advertisement