Sonako Light Novel Wiki
Advertisement
SAO ME09

Aincrad tầng thứ 3, 14 Tháng 12 năm 2022.

Phần 1[]

Trên tầng đầu tiên của Aincrad, không có chủ đề xác định. Nếu nói chính xác về nó thì sẽ là «Tất cả mọi thứ được gộp lại». Đồng cỏ, rừng, sa mạc, thung lũng, đầy đủ mọi loại địa hình. Bên ngoài thành phố chính, có rất nhiều ngôi làng nhỏ, các RPG ảo có bầu không khí thú vị để chào đón người chơi đến――nhưng theo các điều kiện của «Trò chơi tử thần», chỉ có một vài người nhàn nhã thưởng thức khung cảnh này.

Lên đến tầng thứ hai, mọi thứ vượt ra khỏi bối cảnh đa dạng và tạo nên một chủ đề riêng. Toàn bộ tầng được bao phủ bởi những thảm cỏ xanh mướt và những dãy núi trùng trùng điệp điệp. Những con quái vật mà lẽ ra chỉ có trong sách vở. Có lẽ là do độ khó của tầng đầu tiên khá cao nên không có thay đổi về độ khó của tầng này, thay vào đó nó cho ta một cảm giác thoải mái của một đồng cỏ. Nhưng đa số người chơi gọi nó là «Tầng bò». Có lẽ cũng không cần giải thích lý do của việc này.

Và bây giờ ―― vẫn còn “tem”, là tầng thứ ba.

Tôi leo lên cầu thang xoắn ốc nối liền khu vực boss tầng thứ hai tới thành phố chính của tầng thứ ba, tôi đã nói chuyện với chính bản thân mình trong khi siết chặt nắm tay phải lại.

“Theo một nghĩa nào đó, đây có thể được coi là nơi SAO thực sự bắt đầu....”

Mặc dù đây chỉ là tâm trạng hiện tại của tôi, một giọng nói thì thầm vang lại.

“Thật không? Tại sao lại như vậy?”

Ngay sau khi được hỏi câu hỏi này, tôi gãi đầu trả lời.

“Uh……từ tầng thứ ba trở lên, quái vật hình người thực sự sẽ bắt đầu xuất hiện. Kobold của tầng đầu tiên và Taurus(Kim ngưu) của tầng thứ hai chỉ là dạng nửa người, loại «Demi-Human» có khả năng sử dụng các kiếm kỹ đơn giản nhưng hình dáng bên ngoài của nó vẫn là quái vật đúng không? Tuy nhiên, từ đây trở đi, sẽ có rất nhiều kẻ thù có hình dáng bên ngoài không khác gì một con người. Nếu không dựa vào màu sắc con trỏ, sẽ hoàn toàn không thể phân biệt được chúng. Tất nhiên chúng cũng có thể nói chuyện như các NPC và kiếm kỹ của chúng là kiếm kỹ bậc cao. Nói cách khác.....”

Tôi quay đầu nhìn qua vai phải đối mặt với kiếm sĩ liễu kiếm Asuna và nói:

“……..Từ lúc này, giai đoạn mở đầu của Sword Art Online chính thức kết thúc. Người đàn ông nhốt chúng ta ở đây, Kayaba Akihiko đã nói trong bài phỏng vấn về phiên bản SAO đặc biệt, ‘«Sword Art Online» là nơi thanh kiếm và các kiếm kỹ gắn chặt với nhau, viết lên một giai điệu của ánh sáng và âm thanh – bản Concerto của cuộc sống và cái chết’….”

"............Oh..........."

Mặc dù nghe được câu này – đã làm tôi khá háo hức các đây 1 năm – Asuna thậm chí còn không hề động thanh sắc. Cô dùng tốc độ của mình để lao lên cầu thang và nhẹ nhàng nhún vai như thể ‘tôi cũng chẳng mọng đợi gì vào nó cả’.

“......Từ cuộc phỏng vấn đó, Kayaba đã lên kế hoạch cho âm mưu độc ác này......”

“Eh......aa, maa, có lẽ vậy......đó cũng có thể là một lý do.”

Và cách đây một tháng cộng thêm bảy ngày, trước mười nghìn người chơi buộc phải tập trung tại quảng trường trung tâm, Kayaba đã nói điều này.

“Để tạo ra và nhìn thấy thế giới này là lý do duy nhất mà tôi đã sáng chế ra Nerve Gear và SAO. Và bây giờ, tất cả mọi thứ đã thành hiện thực.”

Giả như điều đó là sự thật thì trước cả khi Kayaba Akihiko đã lên kế hoạch về SAO, thậm chí trước khi phác thảo Nerve Gear, ông đã lên kế hoạch cho tội ác quái dị này. Trong ấn tượng của tôi (chính xác là một năm trước đây), trong vài cuộc phỏng vấn của ông, lời nói của ông ta đều mang hai ý nghĩa. Con bây giờ đối mặt với tôi là người đã rút ra bài học thực tế - Asuna nhẹ nhàng nói.

“Một bản Concerto của ...... cuộc sống và cái chết. Điều này thực sự chỉ đề cập đến người chơi qua thanh kiếm của họ và kiếm kỹ chống lại quái vật hình người?”

“Eh…….Ý cậu là sao…..?”

Tôi rụt cổ lại. Duy trì tư thế của mình nhìn lại phía sau,tôi đã leo đến giữa cầu thang nối với tầng trên. Bởi vì việc thiết kế cầu thang này chủ yếu khá là giống nhau, bao gồm cả trong quá trình thử nghiệm beta, nên tôi đã leo lên những bậc thang vòng quanh không dưới mười lần. Chỉ có hoa văn điêu khắc trên các bức tường màu đen là khác nhau, trong đó khi xem xét kỹ về ngụ ý và chủ đề của các tầng tiếp theo, nhưng tôi đã quá bận rộn tập trung vào cơ thể của Asuna tại thời điểm này.

Biểu hiện kiếm sĩ liễu kiếm trở nên nghiêm trọng hơn, cô khẽ nói với chính mình.

“Có lẽ mình đã nghĩ quá đi……. bản Concerto này, nó không thực sự là một giai điệu được tạo ra bởi nhạc cụ. Nếu nó được chơi theo cặp, 'song tấu' có lẽ sẽ thích hợp hơn.”

“Còn sau đó ......ý nghĩa thực sự của bản Concerto là ......?”

“Ý nghĩa của nó thay đổi theo thời gian, nhưng về cơ bản thì nó là một bản hòa âm của một dàn nhạc, hoặc là nhiều nhạc cụ được dẫn nhịp theo một loại nhạc cụ khác…….. Nói cách khác, nó không phải là một đối một, nhưng trong trận đấu với nhiều người, hay tớ nên nói đó là âm nhạc từ một nhóm nhỏ chống lại một nhóm lớn.”

“Ít chống lại….nhiều…..”

Tôi lặng lẽ lặp lại cụm từ đó trong ý nghĩ của mình, 'Nếu như vậy thì cũng không thể so sánh với một người chơi chống lại số đông còn lại sao?' ――Nhưng khi câu nói vừa ra đến miệng tôi lại nuốt nó trở lại.

Trong thế giới này, một người chơi chống lại số đông cụ thể như trong chiến đấu(ví dụ như với 10 hoặc nhiều hơn quái vật) là điều không thể. Điều này là do phép thuật không tồn tại trong thế giới này và tầm tấn công của một kiếm kỹ chỉ nằm trong phạm vi độ dài của vũ khí; vì vậy trong SAO, nếu bị bao vây bởi những con quái vật thì cũng đồng nghĩa với cái chết. Tất nhiên là trò chơi này được thiết kế khá thực tế và hầu hết mọi người đều ở chỗ xác định của mình hoặc nhiều nhất chỉ là hai đến ba người xuất hiện cùng một chỗ. Trừ khi họ cố tình gặp nhau hoặc người chơi vô tình bước vào một cái bẫy thì một tình huống mà một người chơi chiến đấu chống lại nhiều người sẽ không bao giờ xảy ra…….Hơn nữa ngay cả khi điều đó xảy ra thì họ sẽ cố gắng trốn thoát với tất cả khả năng của mình.

“……Nếu trong trường hợp này, một bản Concerto như vậy sẽ không bao giờ xảy ra trong thế giới này. Nếu có thì chỉ giới hạn ở những trận đấu với boss…..nhưng, nếu là trận chiến với boss thì lại là một đội tấn công rồi.”

Asuna nhìn tôi nhún vai gượng cười, trông cô ấy như thể muốn nói một điều gì đó nhưng lại không thể mở miệng ra được. Sau một lúc, cô ấy nở một nụ cười và gật đầu.

“Uhm, có lẽ mình đã nghĩ quá lên………..chúng ta không nên bàn về chủ đề này nữa được không, Kirito-kun?”

“Eh, Gì cơ?”

“…………..Không có gì, kết thúc ở đây thôi.”

Khi nghe đến đây, đầu của tôi trong khi vẫn đang quay về phía sau bất chợt cụng phải cánh của đá.

“Ouch......”

Kêu lên một tiếng mà không ai nghĩ rằng tôi có thể phát ra nó, tôi vung tay để tránh bị ngã khi vẫn còn ở trên cầu thang. Tuy nhiên, tôi không lấy lại được thăng bằng và lúc này, thay vì rơi xuống phía trước và va vào Asuna tôi lại ngã ngược về phía sau.

Vào lúc đó, tôi cố gắng để dựa vào cánh cửa đã vô tình được mở ra, tôi kêu lên “Waaaa” ngay khi ra khỏi cánh cửa lớn và ngồi phịch xuống sàn đá được rêu bao phủ. Điều này đã trở thành ấn tượng đáng nhớ đầu tiên của tôi trên tầng mới này.

Aincard, tầng thứ ba.

Chủ đề thiết kế của tầng này là «Rừng». Tuy nhiên không giống như cảnh quan xung quanh Horunka của tầng đầu tiên hay khu vực rừng phía nam của tầng hai, ở đây có quy mô hoàn toàn khác. Lý do là ngay cả những cây nhỏ nhất ở đây cũng có đường kính một mét và độ cao ít nhất cũng lên tới 30m. Dùng từ cây lớn để mô tả chúng quả là không phù hợp ở đây, các cây cổ thụ có thể nhìn thấy dường như có thể vươn lên bầu trời không có giới hạn. Những tia nắng xuyên qua các tán lá chiếu xuống đất làm cho nơi đây trông như một vùng đất huyền ảo.

“Woah......!”

Bên cạnh tôi, Asuna reo lên một giai điệu hạnh phúc và vội vã nhảy ra khỏi cửa. Tôi quay tám mươi độ trong khi vẫn còn ngồi trên mặt đất, và đôi mắt của tôi vẫn dõi theo thân hình của cô ấy. Asuna dừng lại ở một nơi không quá xa, và quay vòng vòng dưới các tia nắng mặt trời, nhìn như cô có vẻ vô cùng thích thú phong cảnh của khu rừng trông dường như mở rộng không thấy điểm cuối.

“Cảnh này thật tuyệt vời……… Chỉ cần nhìn thấy cảnh này làm cho mình cảm thấy quả không uổng công leo lên tận đây.”

Kiếm sĩ liễu kiếm kéo chiếc mũ trùm của cô xuống, ánh nắng chiếu lên mái tóc dài màu hạt dẻ mượt mà của cô ánh lên một vẻ lung linh trước mắt tôi. Thân hình mảnh mai cùng với sắc đẹp của cô ấy thì không ai có thể nghĩ rằng cô ây là một người chơi bình thường mà giống một nàng tiên của rừng xanh hơn.

“….Thực sự không hề uổng công chút nào.”

Tôi khẽ nói rồi đứng dậy. Tôi cởi chiếc áo choàng da của mình rồi chậm rãi kéo căng nó ra. Tôi không biết nó là thực hay ảo nhưng không khí ở đây tràn ngập một mùi hương ngọt ngào. Do số lượng lớn thực vật ở đây……có lẽ đó là nguyên nhân.

Liếc nhìn phía sau, bao bọc bởi rễ của một cây khổng lồ, là một cánh cửa đá. Chúng tôi vừa trèo ra khỏi nó. Những Raiders[1] khác có lẽ sẽ đến đây trong khoảng mười phút nữa.

“………Tiếp theo……….”

Mặc dù chúng tôi đã lên đến tầng thứ ba――nhưng những hành động của chúng tôi từ đây vẫn chưa được xác định cụ thể. Tất nhiên, trên một tầng mới chúng tôi vẫn sẽ làm những việc giống như ở tầng dưới, như đi đến các thành phố chính để mua sắm các item, nhận Quest, và chiến đấu để nâng cao level của mình. Tuy nhiên, trước hết tôi cần xác nhận một vấn đề.

Sau khi quyết định, tôi đến bên Asuna. Trong khi cô ấy vẫn còn thưởng thức phong cảnh, tôi ho một tiếng báo sự hiện diện của mình, và nói.

“Này, xin lỗi nhưng có điều này…..”

“…..Gì cơ?”

Kiếm sĩ liễu kiếm nở một nụ cười hiếm hoi với tôi, vì vậy tôi giơ tay phải của mình chỉ về phía bắc. Mở rộng từ cánh cửa đá phía sau chúng tôi là một con đường mòn kéo dài khoảng hai mươi mét trước khi đến một ngã ba có hình chữ Y.

“Đi dọc theo con đường bên phải sẽ dẫn cậu đến thành phố chính của tầng này. Đường bên trái là một khu rừng, sẽ dẫn đến mê cung đầu tiên của tầng này.”

“......Um.”

“Nói chung, chúng ta nên đi đến thành phố chính để kích hoạt cổng dịnh chuyển, nhưng có lẽ hãy để lại nhiệm vụ đó cho Lynd và nhóm của Kibaou – người đang theo sát gót chúng ta.”

“............Um.”

“Lý do là tớ không muốn gặp họ, và tớ cũng có một nhiệm vụ phải hoàn thành trong khu rừng bên trái. Tuy nhiên, cả hai đều là những lý do cá nhân ......”

Lúc này, nụ cười của nữ kiếm sĩ liễu kiếm dần dần mờ nhạt. Ngược lại, ánh mắt cô ấy trở nên sắc lẹm. Trên cơ sở này, nếu tôi nói sai điều gì thì tâm trạng của Asuna lập tức sẽ xấu đi, và mặc dù tôi có thể cảm nhận được điều này nhưng tôi vẫn không thể có một giải pháp nào để tránh nó.

“............ Vì vậy?”

Bị thúc đẩy của giọng nói nghiêm nghị này, tôi tiếp tục trong khi đối mặt với nỗi sợ hãi và lo lắng.

“…Đó là…Chúng ta có lẽ cần mua thêm trang bị và bảo dưỡng vũ khí của mình. Nếu Asuna muốn nhắm tới thành phố chính, tớ nghĩ rằng chúng ta có thể giải tán nhóm tại đây ...... Tất nhiên, nếu cậu sẵn sàng để đi với tớ để hoàn thành những gì tớ cần phải làm trong rừng, tớ cũng không ...... bận tâm ......”

“Không bàn cãi, tớ không có ý định không giải tán nhóm đâu. Cậu và tớ đều là những người chơi solo, phải không?”

“À – Uh!”

“Tuy nhiên, điều cậu vừa đề cập đến «Một trong những người đầu tiên kết thúc trước sẽ có được một lợi thế»phải không? Sau đó, tớ sẽ đi với cậu là vì tớ ghét hiệu quả thấp. Tất nhiên, nếu cậu muốn giải tán nhóm và ném tớ sang một bên, độc quyền tất cả các lợi ích cho chính mình, tớ cũng chỉ có thể đồng ý với cậu thôi.”

“Tớ sẽ không dám, tớ không bao giờ nghĩ đến việc độc quyền, thậm chí chỉ một chút. Trong thực tế, có thêm người sẽ hiệu quả hơn nhiều.”

“Trong trường hợp đó hãy nhanh lên. Nó cũng sẽ không vấn đề gì nếu chúng ta tiếp tế và bảo dưỡng trang bị của mình sau đâu.”

“Được rồi.”

Kiếm sĩ liễu kiếm quay người lại và bắt đầu bước, tạo ra một âm thanh patapata, tôi đuổi theo để bắt kịp tấm lưng cô ấy, trong lòng có một cảm giác «Vừa vặn vượt qua» khó hiểu. Tôi còn chẳng rõ việc «Vượt qua» yêu cầu điều gì nữa.

Thực sự, nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, tôi đã có thể có tương tác nhiều hơn với các cô gái trong lớp học của tôi ...... nhưng tôi nghĩ đến thời điểm này, tôi vẫn khịt mũi từ chối. Nếu tôi có khả năng như vậy trong thời gian học trung học, tôi đã không lẻn vào SAO năm giây sau khi ra mắt chính thức của trò chơi. Nói cách khác, tình huống này – đi cùng với một kiếm sĩ liễu kiếm tính khí thất thường – sẽ không xảy ra, tôi lập luận.

――Có nên nói như vậy…., suy nghĩ đó chợt hiện lên trong đầu tôi.

Nghĩ lại về những tháng qua bị giam cầm trong trò chơi này, để tồn tại ...... đó là, tiếp tục vội vã và tăng cường sức mạnh bản thân mình, đã bao giờ tôi hối tiếc vì đã ở trong game VRMMO này được gọi là SAO này chưa?

Hầu hết mọi người sẽ hối tiếc, không hối hận đó là một sự bất thường. Tuy nhiên, không cần biết làm thế nào tôi tìm kiếm lại cảm xúc quá khứ của tôi, mặc dù tôi dễ dàng thấy sự sợ hãi và nỗi nhớ nhà, tôi vẫn cảm thấy không hề hối tiếc.

Có lẽ tôi là một người không bình thường, hoặc có lẽ tôi là trong quá khắc nghiệt một tình huống mà không có thời gian để hối hận. Nếu trong trường hợp sau này, nguyên nhân của tình trạng này không nghi ngờ gì chính là kiếm sĩ liễu kiếm dũng cảm đang đi bộ ba mét ở phía trước của tôi. Đó là vì kiếm sĩ này luôn luôn được thực hiện một thử thách mà tôi có thể cảm thấy hối tiếc, nhưng tất cả các cảm xúc tiêu cực khác bị đẩy vào mặt sau của tâm trí của tôi......

―― Không – không – không, ngay cả sâu trong tâm trí của tôi cũng không cảm ơn cô ấy.

Sau khi đưa ra quyết định một cách kiên quyết này, tôi tăng tốc độ của mình để bắt kịp với thành viên cùng nhóm, và bước đi bên cạnh cô ấy.

Phần 2[]

Dựa trên kinh nghiệm từ giai đoạn thử nghiệm của tôi, sau khi người chơi đánh bại boss của tầng, đi lên cầu thang nối lên tầng mới và ở trong thị trấn chính, trong ba mươi phút để kích hoạt cổng dịch chuyển, giá trị POP[2] của quái vật sẽ được kiểm soát ở một giá trị thấp nhất.

Làm như vậy là để cho những người chơi – những người đã lên tầng mới – sau khi bị kiệt sức từ chiến đấu với boss sẽ không bị tiêu diệt bởi đám đông các con quái nhỏ, nhưng tiếc là việc này chỉ giới hạn ở những khu vực xung quanh gần thành phố.

Chỉ đi bộ dọc theo đường mòn rừng trong năm phút, chúng tôi đã phải tăng tốc độ của mình để theo kịp với khả năng tìm kiếm mục tiêu của bản thân. Tôi có thể cảm thấy những thay đổi không khí xung quanh. Khu rừng đẹp đẽ và vui vẻ như trong thần thoại, từng bước trở nên lạnh lẽo và thù địch với những kẻ không thuộc về nó.

“Asuna, mật độ phát sinh và sức mạnh quái vật ở đây cũng tương tự như ở trong mê cung tầng hai. Bởi đa số chúng đều là động vật và quái vật lớp ‘cây’ nên chúng sẽ không thể sử dụng các kiếm kỹ.”

Khi nghe tôi nói vậy, kiếm sĩ liễu kiếm gật đầu.

“Tuy nhiên, dựa trên những động tác chiến đấu chung được lập trình sẵn của mob, chúng sẽ liên tục đưa chúng tôi vào sâu hơn trong rừng. Một khi những con quái phát hiện ra bất kì sai lầm nào mà chúng tôi mắc phải, chúng sẽ phát động quân mai phục, và cho dù chúng tôi có đánh bại được chúng thì có thể rốt cuộc chúng tôi sẽ bị lạc.”

“Dù vậy, miễn là chúng ta nhìn vào bản đồ thì vẫn có thể tìm thấy con đường ra, phải không?” “Về chuyện đó thì………….”

Tôi vung tay phải về phía trước và nhanh chóng mở cửa sổ bản đồ, vội vã nhập vào các lệnh để chuyển đổi nó sang chế độ xem công cộng, sau đó đưa sang cho Asuna.

“Ah......Màu sắc có vẻ quá mờ nhạt.”

Chính xác như cô ấy nói, phần lớn bản đồ có màu như tro và sương mù, và theo tình hình chung, những nơi mà chúng tôi đã khám phá sẽ xuất hiện trong dạng 3D, tuy nhiên bởi vì vị trí trên bản đồ này đã vô cùng mờ nhạt, thậm chí nếu chúng tôi có chăm chú nhìn đi chăng nữa thì cũng không thể nhìn thấy đường ra.

“Vùng này được gọi là «Khu rừng bí ẩn», màu sắc bản đồ trở nên mờ nhạt và sương mù rất dày, thực sự sẽ làm cho người ta dễ bị lạc. Vì vậy, ngay cả khi chúng ta đang ở giữa trận chiến cậu hoàn toàn không được rời xa đội ngũ hoặc đường đi. Điểm này là tối quan trọng.”

“Hiểu rồi…………Cậu cũng không cần phải chứng thực ngay như vậy đâu.”

“Hả!?”

“Cái gì, chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? Ngay phía sau cậu kìa.”

Ngay khi nghe như vậy, tôi thận trọng nhìn lại phía sau, và chỉ cách một chút con đường lát đá trong rừng ......Cho phép tôi chỉ nói đó là một cái cây khô lớn ở đó. Thân cây màu vàng nhạt của nó có đường kính khoảng 15cm, và chỉ cao chừng 2m, nhỏ hơn so với các cây khác bao quanh nó. Tuy nhiên, nằm ở thân cây là hai lỗ gần nhau, phát ra một ánh sáng trông như hai con mắt. Bên trái và phải của nó có những móng vuốt như các nhánh cây liên tục lắc lư.

Mặc dù cái cây chết và tôi chỉ lướt qua đôi mắt tôi trong một giây, mấy cái rễ bên phải của nó bắt đầu phát ra một âm thanh cọt kẹt, và nó rời khỏi mặt đất bước một bước về phía trước. Tiếp theo là các rễ ở bên trái của nó. Khi nó di chuyển về phía trước có vẻ lắc lư không ổn định, nó đột nhiên thay đổi trở thành chạy. Một lỗ hổng thứ ba mở ra bên dưới hai cái lỗ kia, và từ đó một tiếng gầm lớn vang lên.

“Moroooooo!”.

Cái cây héo khô thay đổi thành một quái vật thuộc lớp ‘cây’ «Treant Sapling», nó sở hữu nhiều khả năng đặc biệt, một trong số đó là trong khi rễ của chúng vẫn ở trong mặt đất, khả năng tìm kiếm kẻ địch của người chơi sẽ không thể dò ra nó. Nó trông giống như đã đi bên cạnh chúng tôi trong khi tôi chìm trong suy nghĩ và giải thích với Asuna.

Không được phép bất cẩn! Tôi tự nhủ với bản thân mình đồng thời đưa tay ra sau lưng rút thanh «Anneal Blade+7» ra.

Các nhánh cây hai bên của nó bị cắt trụi, miệng của nó bị khoan một lỗ lớn bởi thanh «Wind Fleuret+5» của Asuna, con Treant kêu lên “Moroooo!” như một tiếng khóc buồn thảm trước khi tan thành từng mảnh nhỏ. Cả trận chiến chỉ kéo dài vỏn vẹn 3 phút.

Asuna và tôi cụng nhẹ nắm đấm trái mừng chiến thắng và tra hai thanh kiếm vào vỏ cùng một lúc. Mặc dù chúng tôi đã hết sức cẩn thận nhưng vì kỹ năng «Thay đổi cơ thể về phía sau» của Treant đã gây nhầm lẫn buộc chúng tôi phải di chuyển thêm 5m cách khỏi con đường trong rừng. Ở mức dộ này thì chúng tôi vẫn có thể quay trở lại chỗ cũ. Nhưng trong tình trạng sương mù dày đặc như thế này thì rời xa quá 10m thì đó thực sự là một rắc rối lớn.

Tong khi đi dọc theo con đường mòn, Asuna nói.

“Tớ cảm thấy………….một cảm giác ma quái!”

“Hả?”

“Bởi vì cái cây ma lúc nãy, đó là một cây non vẫn đang phát triển, phải không? Băm vằm nó ra như vậy làm cho tớ cảm thấy không thân thiện với môi trường cho lắm.”

“Điều này….như thế này……thật là………nhưng tớ nghĩ rằng bất cứ ai nhìn thấy con quái vật «Elder Treant» đều sẽ nghĩ rằng ‘Phải tiêu diệt nó trong khi nó vẫn đang trong giai đoạn cây non.’

“………Không cần thiết phải nói như thế đâu. Chỉ một Kibaou là quá đủ rồi.”

Vừa đi vừa nói chuyện, chúng tôi quay lại chỗ con đường mòn, và thở phào nhẹ nhõm. Góc chiếu của những tia nắng vàng từ mái trần trên đầu chúng tôi đã thay đổi rất nhiều, có vẻ màn đêm đã sắp buông xuống.

“...... Tiếp theo. Chúng ta đến khu vực này để làm gì......”

“Để làm...... tớ nói điều đó. Không phải đó là những gì Kirito-kun đã nói, ‘Tôi có một nhiệm vụ tôi phải hoàn thành’sao.”

“Đó mới là vấn đề. Điều đó nói rằng, chỉ có thể có một nhiệm vụ ...... NPC bắt đầu quest lại xuất hiện ở một nơi ngẫu nhiên. Asuna, cậu có tự tin vào đôi tai của mình không?”

Vừa nói điều này tôi bình tĩnh nhìn quanh, có vẻ như không có gì xảy ra cả, và tôi thấy kiếm sĩ liễu kiếm bịt hai tai màu đỏ ửng của mình bằng hai bàn tay và bước lui lại một bước vì một lý do nào đó...

“...... Kirito-kun, cậu có hứng thú với việc đó à? Cậu có một đôi tai dễ kích thích à?”

“Ch-ch-chắc chắn là không rồi! Trong trường hợp này, rõ ràng là tớ không nói về hình dạng, mà là khả năng nghe......”

“Tớ chỉ đùa thôi mà. Bên cạnh đó, chúng ta nghe được như thế nào thì không quan trọng. Thậm chí chúng ta còn không nghe những âm thanh thông qua sự rung động của màng nhĩ, nó đơn thuần chỉ là sự kích thích của não bộ thôi.”

“...... Tớ thấy, cứ để như thế này. Sau đó, chúng ta hãy tìm nó với nhau. Nếu chúng ta dựa vào khả năng nghe của mình thì nó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều......”

Tôi đứng thẳng trở lại mặc dù biết rằng nó cũng chẳng khác tư thế cũ là mấy, tôi khum bàn tay ra phía sau tai, và Asuna cũng làm như vậy rồi nói:

“Tìm kiếm chung với nhau cũng được, nhưng vấn đề đó là loại âm thanh nào? Đừng nói với tớ đó là tiếng lá rơi đấy nhé.”

“Tất nhiên không phải như vậy rồi. Nó không phải là loại âm thanh tự nhiên, giống như tiếng của kim loại…..Cụ thể hơn là tiếng của vũ khí va chạm vào nhau.”

Khi nói những lời này, Asuna nhìn tôi ngờ vực, nhưng nhanh chóng nói ‘Hiểu rồi’.

Đứng ở giữa con đường, Asuna và tôi quay lưng lại với nhau, sử dụng tổng cộng cả bốn tai để nghe ngóng xung quanh tìm kiếm. Nói chung, bình thường thì sẽ không nghe được gì, nhưng vì đây là thực tế ảo và có những kỹ năng khác nhau để phát hiện tiếng ồn trong môi trường xung quanh. Tiếng rít của gió, tiếng lá cây xào xạc, tiếng bước chân của động vật phía sau, tiếng gọi của các con chim với nhau...... Tôi thu lấy tất cả những tiếng ồn và lọc chúng ra khỏi tâm trí của mình, tìm kiếm âm thanh cứng rắn của một người đàn ông tạo ra......

“………….!”

Asuna và tôi đang dựa lưng vào nhau cùng run lên cùng một lúc. Tôi quay sang bên phải trong khi cô ấy quay sang bên trái tìm kiếm về cùng một hướng……….phía tây-nam. Mặc dù khá nhỏ nhưng thực sự có âm thanh của kiếm kỹ phát ra từ phía đó.

“Đi nào.”

Asuna kéo tấm áo choàng của tôi bước về phía trước.

“Nhưng tớ nghĩ chẳng phải chúng ta không nên đi vào rừng sao?”

“Không vấn đề gì cả, miễn là cậu nhận được nhiệm vụ thì chúng ta vẫn có thể quay trở lại con đường này được mà.”

“……….Còn nếu tớ không nhận nó thì sao?”

“Vậy thì nó thực sự không phải là một vấn đề đáng quan tâm nữa, các trang bị dùng cho cắm trại đã sẵn sàng rồi! Nhanh lên nào!”

Tiến về phía mục tiêu của chúng tôi trong rừng với tốc độ cao, tôi vượt lên dẫn đầu sau một tiếng ‘Yaa.....!’, cố gắng nhớ lại những âm thanh lúc nãy nhưng nó đã nhanh chóng bị thay thế bằng tiếng bước chân phía sau tôi.

Rời khỏi con đường lát đá, nơi có rêu bao phủ mặt đất mà đã cho lòng bàn chân của tôi một cảm giác thư giãn thoải mái. Tránh qua một cành cây khổng lồ, chúng tôi lao về phía nguồn gốc của tiếng ồn. Nếu đó là một đám quái thì chúng tôi thực sự gặp một rắc rối lớn, vì vậy tôi sử dụng khả năng tìm kiếm kẻ địch của mình để nhận biết màu sắc con trỏ. Tìm được một con Treant đã ra khỏi mặt đất thực sự rất khó nhưng may mắn thay chúng tôi đã không phải chạm trán một con nào hết.

Sau năm phút, tiếng kim loại càng trở nên to hơn, và kèm theo là hàng tá âm thanh khác cùng lúc vang lên. Ở chính giữa tầm nhìn của chúng tôi, hai con trỏ NPC xuất hiện, và sau đó tôi thấy hiệu ứng ánh sáng phản xạ lại từ một thân cây.

Đi vòng qua gốc cây có thể tiếp cận chiến trường mà chúng tôi hướng tới ngay từ đầu ―― tôi dừng lại và giang cánh tay phải ra để Asuna cũng dừng lại theo. Tôi giơ ngón tay trỏ ra dấu giữ im lặng với Asuna sau đó cả hai cùng trốn đằng sau thân cây lén nhìn ra phía chiến trường qua mép gốc cây.

Trong một khoảng rừng trống lớn, có hai bóng đang giao chiến khốc liệt.

Một trong số đó là nam giới khá cao với áo giáp vàng ánh xang bóng loáng. Trong tay phải anh ta là một thanh kiếm dài trong khi tay trái cầm một tấm khiên tròn, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết đó là những trang bị cao cấp. Mái tóc anh ta có màu bạch kim làm cho người khác nhìn vào dễ nghĩ đến một nam diễn viên Bắc Âu bảnh trai ở Hollywood.

Người còn lại ở trong bộ giáp gần như tương phản với người đầu tiên – vì nó có màu tím đen. Thanh kiếm của người này hơi nhỏ và cong, tấm khiên mỏng cũng mang một màu đen ảm đạm nhưng chất lượng của nó cũng không thua gì chiếc khiên của người kia. Mái tóc ngắn màu tím sẫm, khuôn mặt ngăm đen khá ưa nhìn. Đôi môi đỏ xinh đẹp và ngực hơi phồng lên cho thấy hắc kiếm sĩ này là nữ.

“Haa!”

Anh chàng tóc bạch kim gầm lên đồng thời vung mạnh thanh kiếm trong tay phải xuống.

“Yaa!”

Cô gái tóc tím chống đỡ lại bằng thanh gươm của mình. *Clang*― một âm thanh kim loại sắc nét vang lên và tạo ra ánh sáng chiếu sáng các khu rừng tối tăm.

“……Có thực họ là những NPC không?…….”

Bên dưới tôi, Asuna dường như không tin được vào những gì cô vừa nói. Tôi hiểu cảm giác của cô ấy. Chuyển động cơ thể và biểu hiện sinh động hoàn toàn không giống như thể họ đang điều khiển bởi một hệ thống ― giống như một cơ thể ảo vô hồn. Tuy nhiên――

“Nhìn đôi tai của họ kìa.”

“Ei ...... Ah! Cả hai ...... đều nhọn. Đây là ......”

“Người nam là một «Forest Elf»( Tinh linh rừng), trong khi người phụ nữ là một «Dark Elf»(Tinh linh đen). Còn nữa, nhìn vào đỉnh đầu của họ đi.”

Ngay sau lời đó, hướng nhìn của Asuna hơi chếch lên trên. Cô lại một lần nữa kêu lên ‘Ah’.

Cả hai kiếm sĩ đang giao đấu quyết liệt đều có một dấu «!» trên đầu. Điều đó cho thấy họ là những NPC khởi đầu nhiệm vụ. Thông thường, nếu đến gần họ và nói chuyện, nhiệm vụ sẽ được bắt đầu ngay lập tức. Tuy nhiên――

“Cả hai đều có một nhiệm vụ và họ vẫn còn đang chiến đấu, vấn đề ở đây là gì?”

“Nói một cách ngắn gọn thì cậu chỉ có thể nhận một nhiệm vụ.―― Tớ giao lại quyết định quan trọng này cho cậu đấy, Asuna.”

Sau khi nghe những lời này, kiếm sĩ liễu kiếm rời mắt khỏi hai tinh linh ngẩng đầu lên nhìn tôi.

“Quyết định......?”

“Yup, Các nhiệm vụ họ giao không phải là loại quest đơn cũng không phải là loại liên hoàn. Đó là điểm đầu tiên của một nhiệm vụ quy mô lớn. Nó sẽ bắt đầu từ tầng này và kết thúc ở tầng thứ chín.”

“Tầng chín…..”

Tầng thứ chín? Asuna bịt miệng cô khi nói những lời này, nhưng đôi mắt nâu của cô mở rộng một cách ngạc nhiên. Nhìn cô ấy như thế này, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, và thậm chí còn kinh ngạc hơn khi tôi bổ sung thông tin.

“Thêm vào đó, nếu cậu thất bại thì cậu sẽ không thể nhận lại nhiệm vụ. Tất nhiên là cậu không thể chọn cả hai. Cậu phải chọn một hướng đi ở đây và nó sẽ tiếp tục cho đến tầng chín.”

“Lẽ ra………cậu phải nói điều này sớm hơn chứ…….”

Asuna có vẻ hơi giận nhưng vẻ mặt cô lập tức chuyển sang nghi ngờ.

“………Hướng đi? Nói cách khác, nó có hai Tinh linh ………”

“Cậu hiểu rồi chứ.Giúp đỡ ai, và chiến đấu với ai. Trắng hay đen – cậu chọn cái nào?”

Khi nghe câu hỏi tôi đặt ra, vì một lý do nào đó, Asuna nhìn chằm chằm vào tôi.

“….Điều này, không có lựa chọn khác phải không? Điều đó không có gì đặc biệt ở trong một trò chơi bình thường, nhưng hiện tại chúng tôi đang ở trong SAO. Cậu không thể đi con đường cô độc như đã đi trong thời gian thử nghiệm beta. Điều đó……..tớ hoàn toàn tin vào lựa chọn của cậu.”

Uuu. Lần này đến lượt tôi rơi vào im lặng. Đôi mắt của Asuna trở nên lãnh đạm, và cô đã dùng một giọng điệu kiên quyết khẳng định.

“――Cô gái Dark Elf. Didn’t you?”

“Yes, I do[3]. Nhưng không phải vì cô ấy là nữ mà là vì cô ấy có tông màu đen.”

――Một lý do không thuyết phục gì cả và tôi chỉ thấy Asuna vẫn đứng yên nhưng quay mặt đi hướng khác.

“Maa, cũng được thôi. Đằng nào thì tớ cũng không muốn làm nhiệm cụ của anh chàng kia mà bỏ cô gái đó lại. Cùng giúp tinh linh đen và đánh bại gã màu trắng kia. Đi thôi.”

Sau khi nói xong, Asuna đã sẵn sàng lao ra khỏi chỗ nấp, tôi vội kéo cái mũ trùm đầu của cô ấy trở lại.

“Đợi đã, còn một điều quan trọng nữa.”

“Là gì?”

“Đó là…….biết nói thế nào nhỉ, ngay cả khi cậu chọn hỗ trợ bên đen thì chúng ta cũng không thể đánh bại tinh linh trắng, vậy đấy.”

“Eh......Eeeeh!?”

Để giúp Asuna bình tĩnh, tôi đặt tay lên bờ vai mảnh mai của cô ấy trước khi tiếp tục.

“Tớ có thể nhận ra từ trang bị của họ, tinh linh trắng là một Forest Elf, tinh linh đen là một Dark Elf, và họ đến từ tầng bảy, đúng hơn là loại quái cao cấp ở tầng đó. Không có gì có thể đảm bảo an toàn cho chúng ta khi chiến đấu, họ không phải là loại đối thủ có thể bị đánh bại bởi chúng ta ― những người chỉ mới lên được đến tầng thứ ba.”

“S-Sau đó……..chúng ta nên làm gì?Sẽ ra sao……………nếu chúng ta chết………….”

“Thư giãn nào, ngay cả khi chúng ta thua thì cũng không chết được. Khi thanh HP của chúng ta giảm xuống một nửa thì chúng ta có thể gia nhập nhóm của cô ta, lúc đó cô ấy sẽ sử dụng những kỹ năng mạnh và đó là cơ hội để chúng ta chế ngự đối thủ. Tất cả những gì chúng ta phải làm là không được hoảng sợ, cố gắng phòng thủ hết mức có thể và chờ đợi để được hỗ trợ. Nguy hiểm lớn nhất là nếu chúng ta hoảng sợ và bỏ chạy, như thế thì những con quái vật khác có thể xuất hiện và gây rắc rối.”

“…………Tớ hiểu rồi.”

“Tốt.”

Tôi vỗ lên lưng Asuna sau đó buông tay xuống.

“Bây giờ, sau khi tớ đếm đến ba. Nhiệm vụ sẽ tự động được bắt đầu ngay khi chúng ta đến đủ gần, vì vậy tất cả những gì cậu cần làm là đứng ở bên cạnh tớ thôi.”

Kiếm sĩ liễu kiếm gật đầu trước khi cô bước đến cạnh bên tôi. Và trong khi tôi bắt đầu đếm ngược từ ba, trong tim tôi thầm xin lỗi cô ấy.

Thực ra thì tôi đã bỏ qua một số thong tin không nói với Asuna. Đó là về người chúng tôi đang chuẩn bị hỗ trợ…….cô gái Dark Elf có tên là «Kizmer», để giúp chúng tôi có thể đánh bại Forest Elf, sau khi sử dụng kỹ năng cấm cô ấy sẽ hy sinh bản thân để kéo theo kẻ địch chết cùng. Ngay cả khi chúng tôi đi theo hướng khác là giúp Forest Elf chống lại Dark Elf, thì kết quả cuối cùng vẫn là như vậy. Không qua trọng chúng tôi chọn theo hướng nào, hai Tinh linh này đều sẽ chết ở đây và sẽ kéo theo một chiến dịch dài…….Không, đó sẽ là lúc câu chuyện bắt đầu.

“……..Hai, Một, Không!”

Ssu khi kết thúc đếm ngược, Asuna và tôi lao vút ra ngoài. Hai tinh linh quay lại nhìn chúng tôi và cùng nhảy ngược trở lại giữ khoảng cách. Đồng thời, các dấu «!» trên đầu đều biến thành dấu «?».

“Con người làm gì ở trong khu rừng này?” Forest Elf lên tiếng.

“Đừng đến đây và làm phiền chúng tôi! Rời khỏi đây ngay lập tức!” Những lời này được nói ra bởi cô gái Dark Elf.

Tât nhiên chúng tôi vẫn có thể bỏ đi vào lúc này. Nhưng như thế nhiệm vụ sẽ không thể bắt đầu. Asuna và tôi nhìn nhau cùng rút kiếm ra ―― và chĩa vào vùng ngực bóng loáng của Forest Elf.

Khuôn mặt đẹp trai bắt đầu đanh lại. Con trỏ vàng của NPC bắt đầu nhấp nháy và đang trên đà chuyển sang màu đỏ.

“Các người thật ngu ngốc…….. các ngươi muốn tham gia cùng với lũ Dark Elf, các ngươi cũng chỉ là những vệt hoen gỉ trước lưỡi kiếm của ta thôi.”

“Đúng…..”

“Đúng vậy, nhưng người phải biến mất chỉ có gã DV này thôi!”

Sau khi nói ra những lời đanh thép của mình trước mặt tôi – người mà không biết lý do tại sao anh ta lại gọi tôi là DV, con trỏ Forest Elf thay đổi. Từ ánh sáng màu vàng ―― nó đã chuyển sang một màu đỏ tươi. Woah thật mạnh mẽ, và ngay lúc này một nụ cười tàn nhẫn xuất hiện trên khuôn mặt đẹp trai của anh ta.

“Được rồi, ta sẽ tiêu diệt các ngươi, con người.”

Shalaa! Tôi tập trung vào thanh kiếm của mình đồng thời nói với Asuna:

“Tốt rồi, tập trung phòng thủ thôi.”

―― Mặc dù trong trường hợp này, chúng tôi vẫn cần ít nhất ba phút để có thể tổ chức phòng thủ. Tôi tự nhủ với chính mình, từ phía bên cạnh của khuôn mặt của Asuna, tôi nhìn thấy một biểu hiện nào đó, và cảm giác khó chịu đó biến mất. Bởi vì biểu hiện này ―― kiếm sĩ liễu kiếm Asuna chỉ trong trường hợp nghiêm trọng mới biểu lộ ra, tôi thấy điều này sau khi đi phiêu lưu với cô ấy một vài lần.

“Cân thận! Tập trung……..phòng thủ………”

“Tớ hiểu rồi.”

Côi ấy thì thầm như vậy nhưng hành động lại ngược với lời nói, thanh kiếm trong tay phải kiếm sỹ liễu kiếm đột nhiên phát sáng mãnh liệt.

***

Hai mươi phút sau.

“S………..Sao lại có thể như vậy……….”

Những lời cuối cùng của Forest Elf để lại trước khi vỡ tan trên thành từng mảnh đa giác mặt đất trong khi vẫn nhìn vào đôi mắt của tôi, tôi cũng tự hỏi mình một câu tương tự.

“S………..Sao lại có thể như vậy……….”

Không biết bao nhiêu lần chúng tôi kiểm tra thanh HP của đối phương nhưng nó thực sự đã về 0. Đối diện với anh ta, Asuna và tôi đã mất phân nửa HP và đã chuyển sang màu vàng. Trong giai đoạn beta, bốn người đàn ông trong đó có tôi đã chiến đấu vơi Forest Elf, nhưng chúng tôi đã bị đánh bại chỉ trong vòng hai phút.

“……..Sao, miễn là cậu đặt hết tâm trí mình vào thì cậu có thể làm bất cứ điều gì.”

Nghe những lời tôi quay đầu lại, mệt mỏi tra kiếm vào bao sau lưng và bắt gặp ánh mắt của Asuna. Sau đó, đôi mắt chúng tôi cùng nhìn về bên trái. Đứng đó, vân giữ trong tay thanh gươm đen chính là Black Elf đang nhìn xuống mặt đất.

Chưa đến lúc cô phải chết, những điều không rõ ràng này hiện lên trong tâm trí tôi. Nhìn vào Dark Elf Kizmer, tôi thấy cô ấy từ từ ngẩng đầu lên, nhìn tôi.

Đôi mắt mã não cô đầy ngạc nhiên và nghi ngờ, sự biểu hiện trong mắt cô ấy có vẻ như muốn hỏi tôi: "Tôi phải làm gì bây giờ?". Tuy nhiên, điều chỉ là trí tưởng tượng của tôi.

Tôi hy vọng đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi.

(Còn tiếp)

Lời bạt[]

Một ngày tốt lành đến tất cả mọi người, tôi là Kunori Fumio. Cảm ơn bạn đọc «Material Edition 9».

Doujinshi này là chương đầu tiên của «Sword Art Online Tầng thứ ba». Tuy nhiên...... trong tháng 1 năm 2012, phần đầu tiên của «Cuộc tấn công tầng thứ hai» đã kết thúc, và tên boss tầng hai thậm chí không xuất hiện ......Mohoi.gif . Như người đọc đã phản ánh trước đây, bạn có thể cảm thấy có một lỗi liên quan đến thời gian, nhưng bạn có thể đọc câu chuyện này một cách độc lập. Nếu cuốn sách nhỏ mỏng và nhỏ ít hơn ba mươi trang này có thể mang lại niềm vui cho tất cả các bạn thì đó thật sự rất vinh hạnh cho tôi.

Năm nay có một vấn đề quan trọng, đó là «Sword Art Online» và «Accel world» sẽ được công chiếu trên truyền hình. Tôi sẽ nỗ lực hết sức trong mọi khía cạnh (tất nhiên bao gồm cả đồng nghiệp của tôi), vì vậy tôi hy vọng rằng tất cả mọi người có thể hỗ trợ hai tác phẩm này một cách tốt nhất!

Bản quyền

Tên tạp chí: Sword Art Online Material Edition 9.

Ngày xuất bản: 5 tháng 2 năm 2012.

Nhà phát hành: WordGear.


Ghi chú[]

  1. Những người tham gia hạ boss(Raid boss).
  2. Xem ME7.
  3. Câu hỏi của Asuna “Didn’t you?” được viết bằng tiếng Anh trong tiểu thuyết gốc còn câu trả lời của Kirito được viết bằng Katakana mặc dù nó cũng là tiếng Anh với một lỗi chính tả (sai: “I do”, đúng: “I did”). Có thể điều này ám chỉ rằng Asuna thông thạo tiếng Anh còn Kirito thì không.


Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại ME8: Điệu Rondo của Thanh Kiếm Hư Ảo♬   Sword Art Online   ♬► Xem tiếp ME10: 16.6


Advertisement