Sonako Light Novel Wiki
Advertisement

Chương 1 – Mỗi ngày đều là một ngày phiền toái[]

Phần 1[]

Gần đây, Kusanagi Godou bắt đầu rời khỏi nhà sớm hơn thường lệ bốn mươi phút.

Ban đầu anh có thói quen dậy sớm chạy bộ, nhưng đây không phải là lý do anh sắp xếp lịch trình của mình sớm hơn. Thật ra, anh chỉ cần chuyển buổi chạy sáng của mình sang buổi chiều tối.

Đã gần cuối tháng Sáu, và các trận mưa gió mùa vẫn tiếp tục mỗi ngày trong mùa mưa đến ít nhất nửa tháng.

Nhưng hôm nay là một ngày nắng được chờ đợi nhiều. Godou mang đôi giày chạy nhẹ của mình ở lối vào và chuẩn bị rời nhà.

Lần cuối cùng anh rời nhà mà không cần ô là vào nhiều ngày trước. Như suy nghĩ anh đến đây, một lời chào bất ngờ vang lên từ phía sau.

"Chào buổi sáng, Onii-chan. Anh lại đi khá sớm ngày hôm nay ... Anh sẽ lại nhân tiện đến chỗ người đó phải không?"

Một giọng nói đáng lẽ ra nghe rất dễ thương, nhưng hiện nay có một giọng đe dọa là lạ.

Quay đầu lại, Godou thấy em gái của anh Shizuka xuất hiện ở cửa ra vào với một nụ cười mỉa mai.

"Hết cả mọi buổi sáng, đi gặp người yêu tóc vàng tại một nơi nào đó và sau đó đi học cùng nhau. Tôi ngạc nhiên bởi sự tích cực nghiêm túc của anh, Onii-chan."

"Ah ... đừng hiểu lầm. Erica không phải là người yêu hoặc ai đó tương tự."

Phản ứng lại sự phủ nhận của anh trai cô, cô em khịt mũi khinh bỉ và lơ đảng câu nói đó.

"Aya, thật sao? Onii-chan bắt Mariya-senpai và Erica-san hai tay cùng một lúc. Nó thật sự có vẻ như là... Vậy thì, ai sẽ là vợ cả và ai là vợ bé hả? Hay cả hai đều đồng vai!"

"Đừng có mù quáng tin những tin đồn kỳ quái. Em nói như thể anh là loại đàn ông biến phụ nữ đồ chơi của mình ấy!"

"Chuyện như thế này, không có lửa làm sao có khói. Nguyên nhân chính là người bạn nữ ngủ nướng mỗi ngày, nên mỗi buổi sáng anh phải đi đến nhà người bạn nữ đó để đánh thức cô ấy dậy. Không lạ sao? Người đó chỉ cần một đồng hồ để thức dậy không được hả?"

Nó thực sự chính xác như Shizuka mô tả.

Godou gật đầu thật sâu, và đồng thời, cảm thấy bối rối làm thế nào anh có thể mô tả cho những khác người về thiếu nữ Erica Blandelli.

Đã được một tháng kể từ khi anh bắt đầu học chung lớp với Erica.

Ngày duy nhất cô đến lớp đúng giờ là ngày đầu tiên, trước khi bắt đầu bài học .

Từ đó trở đi, cô trễ mỗi ngày. Đó là một ngày tốt đẹp nếu cô đến trước khi tiết chủ nhiệm kết thúc.

Trong các trường hợp tệ hại nhất, cô thản nhiên dạo bước vào lớp học sau khi giờ học đã bắt đầu được một hay hai giờ, và chào Godou như không có gì xảy ra—ngay trước mặt tất cả các bạn cùng lớp và giáo viên.

"Chào buổi sáng mọi người. Tất cả đều cũng đến sớm hôm nay... Aya, tại sao mặt Godou kinh khủng quá vậy, có chuyện gì xảy ra à? Aha, chắc anh phải không vui vì không thể nhìn thấy khuôn mặt em cho đến bây giờ. Em cũng muốn nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của anh sớm hơn, đó là lý do em vội vã đến đây. Nhưng sau lại trễ như thế này, nó chấp nhận được phải không anh?"

Hoàn toàn không biết xấu hổ và nói toàn điều rác rưởi, cô đến gần Godou.

Những ánh nhìn của phần còn lại lớp được đâm xa vào Godou một cách đau đớn.

(Đặc biệt là những đứa con trai. Nếu những ánh nhìn đó là dao, thì Godou đã thành ngàn mảnh nãy giờ rồi.)

Godou đưa ra quyết định khi anh cố gắng đẩy Erica ra đang dựa chặt vào người anh. Không có sự hy sinh nào quá lớn, nếu người phụ nữ này đến trường đúng giờ.

Kết quả là, đến phòng của Erica và đi học cùng nhau đã trở thành một thói quen hàng ngày.

... Có lẽ, chính là vì mình đi học cùng với người này nên mới bị hiểu lầm? Câu hỏi này bước vào tâm trí Godou.

Nhún vai để xua đi ánh mắt chế giễu của người em tiễn anh đi, Godou ra khỏi nhà.


Nơi ở mới của Erica là một căn hộ cao cấp trên đường Hongou , khoảng năm phút đi bộ. Họ sống trên tầng thứ mười của một căn hộ 2LDK mười hai tầng.[2A 1]

Như thường lệ, Godou gọi sử dụng hệ thống liên lạc ở cổng vào.

"Vâng, ai vậy ạ?"

"Chào buổi sáng, Anna-san, là tôi, Kusanagi."

"Ah, Godou-sama, cảm ơn nỗ lực của cậu mỗi ngày, mời vào."

Giọng nói cao—tươi sáng, dễ tính—rõ ràng truyền đạt sự vui tươi của người nói qua hệ thống liên lạc.

Đi qua cửa, Godou bắt thang máy lên tầng đích đến. Đối với Godou, người đã luôn sống trong một ngôi nhà đơn đơn giản, nó cảm thấy một chút khó chịu mỗi khi bước vào và ra một căn hộ cao cấp được bảo vệ bởi hệ thống an ninh ổ khóa tự động.

Nhấn chuông cửa chỗ Erica, cánh cửa mở ra lập tức.

"Chào buổi sáng, mời vào."

Người đến chào anh là Arianna Hayama Arialdi.

Pháp sư tập sự tại tổ chức phép thuật "Thánh Giá Đồng Đen”, cũng như là trợ lý và người chăm sóc riêng (cơ bản là người giúp việc) của Hiệp sĩ Templar Erica Blandelli— người giữ danh hiệu Đại Hiệp sĩ.

Cô là người hầu chịu trách nhiệm về tất cả việc lặt vặt ở căn hộ này.

"Không phải thời tiết đẹp hôm nay làm cho người ta hạnh phúc phải không? Gần đây, do những ngày nhiều mây hoặc mưa, tôi cảm giác có chút rắc rối vì đồ giặt không khô."

Arianna nở ra một nụ cười tươi mát khi cô mời Godou vào.

Một khuôn mặt dường như trẻ hơn tuổi mười chín của cô, và tạo ra một ấn tượng về sự thông minh xuất sắc và có khả năng vượt trội... Tuy nhiên, sự thật lại không quá may mắn lắm, vì cô là một trường hợp cổ điển của việc không thể được đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài."

"Vì vậy, Anna-san, cô Erica đó hôm nay thức chưa?"

Godou vội vàng hỏi khi anh được đưa đến phòng khách.

Mặc dù anh biết Erica không có khả năng tự mình thức dậy, Godou vẫn cố gắng nuôi một chút hy vọng.

"Có lẽ, tôi vừa mới nghe một số tiếng ồn từ phía phòng ngủ. Ah, nếu cậu có muốn một tách Cappuccino trong khi chờ đợi không? Nếu đói, có thể cậu muốn một chút súp từ ngày hôm qua, nếu không phiền."

Anna hỏi với một nụ cười dễ thương như một bông hoa lily.

Một nụ cười thuần khiết làm ấm trái tim bạn. Một cô gái có thể cười như thế chắc chắn không thể rơi vào bất hạnh.

Như Godou nghĩ thầm, anh liếc nhìn vào nồi áp suất ngồi trên bếp điện trong nhà bếp phía xa.

Một cảm giác không tốt.

Có lẽ vì thành kiến từ ấn tượng đầu. Nhưng có lẽ nhận thấy nguy hiểm là một lời cảnh báo truyền đạt từ bản năng của một Campione. Người ta phải tránh nguy hiểm càng nhiều càng tốt.

"Tôi đã ăn sáng ở nhà, vì vậy tôi bỏ qua món súp."

Một câu trả lời hoàn hảo.

Tất nhiên, ở độ tuổi thèm ăn lành mạnh, dạ dày Godou có thể chắc chắn xử lý một bữa ăn sáng thứ hai không chút rắc rối. Tuy nhiên, ngoại lệ là một sản phẩm nhất định từ tài nấu ăn của Anna.

...Khoảng một tháng trước, lần đầu tiên đến thăm căn phòng này.

Để phục vụ Godou, vị khách của cô chủ Erica, Arianna đưa ra những món ăn tự tay nấu.

Mì ống làm tay với sốt kem, phô mai xắt lát mỏng và giăm bông, bánh mì có thêm xúc xích và rau, món khai vị cá tươi và thịt nguội cắt lát—tất cả đều xuất sắc, hầu hết đều vừa ý. Tuy nhiên, ngoại lệ là món súp cuối được trình bày trên một cái đĩa.

"Hiện tại tôi ăn kiêng, vì vậy tôi sẽ dừng ở đây."

Erica, người ăn nhiệt tình từng miếng một, đột nhiên đặt dao và nĩa mình xuống.

Mặc dù dáng người thanh mảnh, khẩu phần ăn của cô hơn hẳn một nam nhân bình thường.

Mặc dù cảm thấy thực sự đáng ngờ, Godou không có lý do gì để từ chối món súp nhuộm màu lập lòe đỏ kỳ lạ, vì vậy anh đã thử một ngụm nhỏ.

Tất cả tính từ của ngôn ngữ Nhật chỉ có thể "khó tả", vì vậy Godou bỏ cuộc.

Đó là vì loại hương vị của nó.

Một hương vị không thể diễn tả. Tính từ đơn giản như chua, ngọt, đắng hoặc cay, vv, vẫn chưa đủ, và một người chỉ đơn giản không thể tưởng tượng nguyên liệu gì đã được bỏ vào trong đó.

Chắc chắn, Godou đã chuyển ánh mắt sang Erica, người đáp lại với một nụ cười hiểm ác.

(Em không nói với anh trước đây sao, là cần phải cẩn thận với tài nấu nướng của Arianna sao?)

(Nếu, chuyện là vậy, thì, ít nhất cũng phải cảnh báo chứ.)

Khi cô liên lạc với Godou bằng ánh mắt, Erica uống Espresso sau bữa ăn của mình với một không khí của ảm đạm.

Nhớ lại bài học của mình, Godou chỉ chấp nhận tách Cappuccino sáng nay.

Làm dịu bản thân, Godou chờ Arianna trở về từ phòng ngủ của cô chủ.

... Nhưng cô trở lại ngay lập tức.

"Xin lỗi, Godou-sama. Erica-sama chỉ thức dậy một chút để nói là cô ‘không có tâm trạng để dậy khỏi giường mà không có nụ hôn của hoàng tử, và Godou đó nên mang đến đây sớm hơn...’ "

Arianna vẻ đáng thương như cô thông báo là Erica đã đi ngủ trở lại.

Godou nhíu mày.

Tất nhiên, anh không bao giờ nghĩ rằng cô gái này sẽ thức dậy dễ dàng như vậy. Ngay cả khi anh cung cấp dịch vụ gọi điện buổi sáng từ nhà anh, người này chỉ đơn giản treo máy.

Thực sự là không còn cách nào khác ngoài việc vào phòng và đánh thức cô ta sao?

"Người đó luôn tạo công việc cho những người khác trong buổi sáng không à trời—"

Godou phàn nàn khi rời phòng khách và xâm nhập vào phòng ngủ của Erica.


Cô chủ nhân của ngôi nhà này đang ngủ một cách hòa bình với tiếng thở nhẹ, bọc trong tấm chăn trên giường.

"Cô thực sự đi ngủ lại, phải không ..."

Điều kiện nội thất của căn phòng tạo cho Godou một cú sốc khi anh bước vào.

Hoàn toàn không giống không gian sống của một cô gái sống năm 2010, nó là một căn phòng đầy sách và đồ cổ.

Giữa đống sách báo là những cuốn tạp chí nổi tiếng, cũng như các cuốn sách cổ bằng tiếng Anh, tiếng Ý, tiếng Latin, Trung Quốc và đủ loại ngôn ngữ trên các kệ ở trên. Mặc dù không tìm thấy CD hay máy nghe nhạc MP3, có một máy ghi âm cực cổ.

Chúng được sắp xếp gọn gàng, nhưng chắc chắn không phải do nỗ lực từ chủ nhân của chúng.

Nhiều khả năng, Arianna là người dọn dẹp. Như để ủng hộ cho giả thuyết này, nằm rải rác trên sàn bên dưới giường là những bộ quần áo có thể được cởi ra từ đêm qua.

Một cái áo thun và quần sọt, cũng như một vài mảnh vải màu nước—một mảnh, hai mảnh.

Sự kết hợp vải gì đây?

Godou không thể tưởng tượng gì tốt từ nó, và nói với chính mình đừng chú ý đến nó khi lại gần chiếc giường.

"Này, Erica, cô sẽ bị trễ nếu không thức dậy. Không tốt đâu."

Godou lắc cơ thể của cô gái, cố gắng để đánh thức cô.

Những võ sĩ trong tiểu thuyết kiếm hiệp nào đó thường có khả năng thức dậy khi từ từ tiến đến giấc ngủ, nhưng rõ ràng pháp sư và kiếm sĩ thiên tài ấy trống rỗng kỹ năng này. Cô có thể sẽ giải thích nó như là "có lẽ vì sát khí không thay đổi."

"... Hãy để em ngủ thêm chút nữa. Em thức đến 04:00 giờ sáng đêm qua xem video của Lý Tiểu Long, và vẫn còn rất buồn ngủ. Xin anh đó, em sẽ hôn anh sau, ok? Godou."

Erica nói điều này thậm chí không cần mở mắt.

Cô gái Italia này đáng ngạc nhiên hóa ra là một fan hâm mộ của ngôi sao kung fu vĩ đại. Nghiên cứu những đoạn phim từ thời đó đến một mức độ này.

"Không thể nào. Cô không nên xem những thứ đó khi cô còn tới trường, dậy nhanh lên. Tôi sẽ xem 3 phần Die Hard (Tử thủ) với cô vào cuối tuần được chưa?"

"Bruce chưa đủ, anh cần phải thêm Lý Nhiên Kiệt nữa."

Ít nhất cô cuối cùng cũng tỉnh, và chào Godou.

"Thành Long và Châu Nhuận Phát với nhau nữa, đứng dậy, đến giờ đi học rồi."

"Vâng, thức dậy ngay, Godou thật xấu xa. Anh có lẽ đứa con trai đầu tiên từ lôi em ra khỏi giường bằng vũ lực... Này, em thức dậy rồi, cho em một nụ hôn buổi sáng đi..."

Dậy khỏi giường là thời gian duy nhất Erica bị mất cách xử sự tự tin và có ảnh hưởng lớn đến thường ngày của cô.

Như một đứa trẻ, nói như thể cô muốn được chiều chuộng.

Khi Godou trả lời cô trong khi anh kéo đi chăn quấn quanh mình—anh đông cứng hoàn toàn. Cái cổ trắng nhạt và lưng thường được lộ ra hoàn toàn.

Do ngủ quay lưng, may mắn là phía trước không thể nhìn thấy được.

Tuy nhiên, vì phần cơ thể có đường cong gợi cảm—những đường từ thắt lưng đến mông là tác phẩm nghệ thuật—chuẩn bị lộ ra, Godou điên cuồng che cô một lần nữa bằng chăn.

"E-Erica... Cô, cô không ăn mặc đàng hoàng?"

Campione v2 031

"Em có mặc. Em không ngủ khỏa thân anh biết mà, chỉ là vào buổi bình minh em không thể đi ngủ trở lại vậy là em cởi chúng ra... Không có gì đâu, em đã thoa nước hoa rồi... Như nữ diễn viên trước đây—"

Erica bất ngờ đứng dậy.

Đồng thời, chăn bắt đầu trượt ra khỏi phần thân trên trần trụi, và bộ ngực đầy đặn của cô được lộ ra từ bên dưới.

Godou ngay lập tức bắt tấm chăn rơi xuống.

"Erica, mặc đồ vào đi! Xin cô đấy! Làm mặc đồ trước đi!"

"Vâng—vậy thì, đầu tiên hãy mặc... đồ lót trong ngăn kéo thứ hai từ dưới lên, Godou có thể chọn bất cứ cái nào mình thích..."

Tới Godou mới nghe một câu đáng sợ, Erica mỉm cười yếu ớt.

Một nụ cười khác với nụ cười ác quỷ bình thường, nó là một nụ cười chân thật và ngây thơ. Có lẽ vì cô vừa dậy từ giường, mụ phù thủy xảo quyệt này hành động một chút trung thực hơn.

Sợ hãi bởi cảm giác mới mẻ này, Godou tiếp tục van xin.

"Đừng có giỡn, tự mình chọn đi!"

"Vẫn còn thiếu tham vọng phải không? Ah, giúp em lấy cái mặc ngày hôm qua, chúng rơi trên sàn phải không?"

"Đó là đồ lót. Có thực sự ổn không khi để chúng nơi mà đàn ông có thể thấy?"

"Không sao nếu nó là Godou, vì anh là người đặc biệt. Ngay cả khi nhìn thấy cơ thể thuần khiết của em hoàn toàn không sao với anh."

"Không thể được, hoàn toàn không thể như thế được. An-anna-san, cô có thể mang một cái gì đó cho Erica mặc được không ? Làm ơn hãy nhanh lên!"

Những lời của Erica khiến Godou hoảng loạn, Arianna bình tĩnh mỉm cười và chạy tới.

Tất cả buổi sáng gần đây của Godou đều cảm thấy những điều như thế này.

Phần 2[]

Học viện Jounan khối cao trung, năm nhất, lớp 5.

Đây là lớp học của Erica và Godou, và ngoài ra, họ là hàng xóm.

Thật ra Erica ban đầu ngồi xa hơn nhiều, nhưng vào ngày đầu tiên cô chuyển đến, đột nhiên cô nói ra những lời đó.

Một tháng trước, trong giờ chủ nhiệm vào buổi sáng.

Học sinh ngoại quốc đến từ Ý đã tự giới thiệu về mình bằng tiếng Nhật không chê vào đâu.

Sau đó, Erica, người ngồi cạnh cửa sổ, bắt đầu mỉm cười khi cô ngân nga tự hào với chính mình. Sau đó, cô tiếp tục thản nhiên đi đến chỗ ngồi của Godou và bất ngờ tuyên bố.

"Trước hết tôi phải làm rõ điều này, tôi, Erica Blandelli đã hẹn ước tương lai của tôi với một người, và đó người này, Kusanagi Godou.—hoho, từ nay trở đi chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, Godou."

Khi cô truyền đi những lời đó, cô khéo léo ôm Godon đang tuyệt vọng muốn bỏ chạy, và hôn anh trên má.

Bắt giữ Godou đang cảnh giác theo một cách tao nhã— điều này chắc chắn phải được xem như một kĩ thuật phi thường—Erica sau đó bắt đầu một bài phát biểu.

Hai người đang yêu, không thể tách rời dù gì một giây.

Và vì thế cô hy vọng sự hợp tác để có được chỗ ngồi chính đáng của mình thuộc về bên cạnh anh.

"Không thể có chỗ ngồi cho tôi ngoài bên cạnh Kusanagi Godou. Bạn có thể giúp đỡ hai người đang yêu chúng ta, và chấp nhận sự ngang bướng như vậy được không?"

Godou sốc vì Erica đưa ra một yêu cầu như thế.

Dù, dù bạn nhìn vấn đề từ góc độ nào, thì đó là hoàn toàn vô lý. Mọi người hoàn toàn cứng họng bởi lựa chọn hành động này.

Tất cả bạn cùng lớp xung quanh đột ngột rời chỗ ngồi, và bắt đầu tự sắp xếp lại để đáp ứng yêu cầu về chỗ ngồi của Erica. Ngay cả những giáo viên không có gì để nói.

Tại thời điểm đó, Erica phải sử dụng phép thuật tương tự như thôi miên.

Và do đó, hai người họ ngồi cạnh nhau, và mối quan hệ của họ đã được chính thức công nhận trong lớp.

"Này Godou, đi ăn trưa đi, Arianna chuẩn bị bánh mì sandwich cho em hôm nay."

Erica vui vẻ nói khi chuông reo đến giờ nghỉ trưa. Godou ngay lập tức bắt đầu cảm thấy cơ thể mình bị xuyên thủng bởi vô vàn sát khí.

-Do thằng Kusanagi đó, chúng ta thấy chuyện này mỗi ngày!

-Ch! Erica của chúng ta, tại sao cô ấy lại đi với gã đó chứ!

-Nếu mức độ hận thù có thể biến thành vũ khí giết người, tôi, tôi sẽ có thể giết thằng đó!

-Này chàng trai, ngay cả địa ngục còn quá nhẹ dành cho ngươi!

"Hey! Erica, sao cô không thử dùng bữa trưa với các cô gái khác một lần đi? Tôi sẽ đi đến căn tin của trường."

Bị áp lực bởi sức ép không thể tả, Godou cố gắng đưa ra một đề nghị.

Hắc khí rỉ ra từ những đứa con trai xung quanh được tăng cường mỗi ngày trôi qua.

Ghen ghét, hận thù, ghê tởm, sát khí, thù địch. Nếu tồn tại một thiết bị để đo những cảm xúc tiêu cực này, ai biết các giá trị sẽ được ghi lại trong cái lớp này sẽ là bao nhiêu?

"Anh nói gì vậy? Ngay cả con gái, tất cả đều ủng hộ chúng ta. Đừng làm hỏng tâm trạng với những lời như vậy."

Godou thở dài trước câu trả lời đơn giản của Erica.

Kỹ năng ăn nói và thương lượng của Erica Blandelli thật là kinh hoàng.

Cô chắc chắn không phải người có thái độ tốt khi đón nhận người khác. Sự tình là, lần đầu tiên cô gặp Godou, cô chủ yếu kiêu ngạo và lạnh lùng.

Tuy nhiên, miễn là cô muốn, cô có thể là một chuyên gia ngoại giao có khả năng hòa thuận với bất cứ ai.

Cô sở hữu vẻ đẹp và sự sang trọng hơn các cô gái gia đình quý tộc, tài hùng biện phi thường, chiến lược quan hệ giữa người với người không bị tổn hại cũng không tạo ra xung đột, những ấn tượng đầu tiên thuyết phục người khác rằng cô là một sự tồn tại đặc biệt, có sức hút hiếm có vừa hợp cho một người lãnh đạo.

Nếu một người có tính khí như thế này mà nghiêm túc, không có học sinh cao trung nào ở Nhật có thể chọi được với cô.

Ngay cả khi tính cách của cô quá thiên về hướng muốn gì thì làm cái nấy, hành động của Erica sẽ không thu hút dù chỉ một lời nói xấu sau lưng. Godou thực sự ngưỡng mộ tài năng này.

Vấn đề là đây—sự hoàn toàn không đếm xỉa đến việc che giấu tình cảm của mình đối với một chàng trai nhất định của Erica gây ra quá nhiều rắc rối.

Do lời chúc tốt đẹp từ phía con gái, cũng như sự tức giận từ phía con trai, hận thù và sự ngưỡng mộ kết hợp làm tăng gấp đôi áp lực lên Godou.

"Nhưng thì, sẽ tốt nếu lâu lâu ăn trưa bên ngoài một lần. Vì thời tiết hôm nay đẹp, sân ở giữa trường được không? Đi đến những băng ghế ở đó, không tuyệt vời sao anh?"

"Xin lỗi, chỉ lựa chọn đó là không thể, chúng ta hãy ăn trong lớp."

Godou lập tức trả lời Erica đang mỉm cười.

Sân ở giữa trường là nơi không chỉ có học sinh cao trung nhưng nhiều học sinh trung học cũng đi qua, đặc biệt trong giờ nghỉ trưa. Phải tránh những sự dòm ngó truy lùng những hành vi như thế này bằng mọi giá ở một nơi bị nhìn thấy bởi nhiều người.

"Vậy thì như thường lệ thì được không, Em sẽ đi mua đồ uống, anh muốn gì?"

"Nếu thế thì trà , loại không ngọt."

Thay phiên nhau mua đồ uống và bánh mì là thoả thuận mà họ đã quyết định từ trước.

Như Erica đi thực hiện lượt của mình để mua đồ uống, Godou bắt đầu chuẩn bị khu vực ăn trưa.

Đặt ra khăn ăn và đặt hộp ăn trưa trên đó, có thịt nguội Ý, bánh mì sandwich thịt và rau, cũng như ô liu trong hộp nhựa, táo, vv.

Một bữa ăn trưa được chuẩn bị bởi Arianna, đầy chất châu Âu.

Nhớ lại lần đầu tiên khi Erica mới chuyển đến đây, kí ức vẫn tươi mới trong tâm trí Godou khi anh giảng đạo Erica vì định mang rượu vang và rượu sâm banh mua từ khách sạn như thức uống cho bữa trưa.

"Sao thế, Takagi?"

Vì đứa con trai ngồi phía sau dường như muốn nói gì đó, Godou mạo hiểm hỏi.

Godou đã khá cao, nhưng Takagi còn cao hơn, đạt gần 185cm. Anh phải ở trong câu lạc bộ Kendo.

"Godou, để tớ chia sẻ với cậu một số tin tốt lành. Hiện tại, tất cả các chàng trai lớp 5 chúng ta đang chịu đựng sự tích tụ cuồng nộ và thù hận với hành vi dã man của cậu, như thể phớt lờ đi sự tồn tại của chúng tớ..."

"Xin lỗi, nhưng người lờ đi là Erica, không phải tớ."

"Ch! Khi nào nói chuyện về bản thân, cậu luôn nghĩ mình là đúng! Cậu nghĩ rằng mình quá đặc biệt sao— được thôi, nếu cậu trở thành ra như thế này, chúng tôi sẽ có biện pháp khẩn cấp."

Takagi nói dứt khoát.

Tại sao? Anh-không, kể cả anh, tất cả những đứa con trai đang nhìn chằm chằm vào Godou với đôi mắt đầy quyết tâm mãnh liệt, nó gần như giống của hai võ sĩ trong một trận đấu chưa phân thắng bại, né tránh đòn tấn công của nhau và chờ đợi cơ hội để phản công.

"Biện pháp... khẩn cấp?"

"Đúng thế. Chúng tớ sẽ lấy độc trị độc. Nếu cậu không để ý đến cảm xúc của những đứa con trai bọn tớ, thì chúng tớ sẽ trả đũa bằng các biện pháp thích hợp! ...Nói thẳng ra thì, chúng tớ đã cử người báo cáo cho lớp kế bên."

"Tại sao lại là lớp bên cạnh... Không lẽ nào là!?"

"Hồ, cậu nhận ra rồi à. Nhưng đã quá muộn. Chúng tớ đã cố gắng tránh làm việc này cho đến bây giờ vì nó cũng làm chúng tớ đau xót. Nhưng để hành hạ cậu, chúng tớ dám đi con đường đau đớn."

Khi Takagi đã tạo ra một bài phát biểu đầy sự hy sinh oai hùng, cô đến.

Mariya Yuri năm nhất, lớp sáu.

Đàn chị của em gái Godou Shizuka ở câu lạc bộ trà đạo cô thuộc về, người đại diện cho thế giới ma thuật Nhật Bản, và là Hime-Miko có vẻ ngoài không bao giờ thất bại trong việc gây chú ý cho Godou. Khi cô bước vào cửa lớp 5, Godou thấy cô đi đến chỗ anh.

"Kusanagi-san, tôi có thể mượn một chút thời gian của bạn được không?"

"Vâng, được, là gì vậy?"

Người đẹp số một hàng đầu của trường cùng với Erica, yêu cầu với một cái nhìn sắc bén.

Vẻ đẹp của cô như hoa anh đào nở lặng lẽ bên sườn núi, và không cảm thấy kiêu ngạo hay phô trương.

Người ta có thể dễ dàng rơi vào nỗi ám ảnh chỉ từ việc nhìn cô.

"Tôi nhắc nhở bạn chính xác bởi vì không đáng. Tôi ở lớp khác, và không thể báo trình bạn với Ủy ban kỷ luật ... Tuy nhiên, học sinh lớp này chỉ hy vọng bạn không phớt lờ họ."

"Ừ, ừm ..."

Trước Yuri nói một cách thuyết phục với lý do, mặt Godou đầy hoảng loạn. Cô miko-sama xinh xắn này thật sự khó đối phó. Khi cô ấy bắt đầu giảng đạo, không thể tránh khỏi việc bắt đầu lắng nghe một cách kính cẩn.

"Tôi nghe nói mọi ngày vào giờ trưa, Kusanagi-san và Erica-san làm chuyện đó... là ... có phải gọi là tán tỉnh không? Nói ra những từ thân mật thiếu thận trọng. Đây là trường học, bạn có nghĩ là nên giữ chúng cho những thời gian và địa điểm thích hợp hơn không?"

"Chúng tôi không tán tỉnh nhau! Chỉ ăn trưa với nhau thôi!"

"Rõ ràng là nói dối. Do đó, lớp 5 rất khó khăn đến nỗi họ gần khóc luôn rồi kìa... Một người với tôi mới đây nói. Chuyện như là 'Kusanagi đối xử tất cả con trai chưa có bạn gái như kẻ ngu si bằng cách tán tỉnh Erica mỗi ngày. Chúng tôi cần phải quan tâm, và vân vân.’ Và cũng nói trong nước mắt."

Sau Yuri, đang diễn thuyết với sự tức giận của công lý là...

Những đứa con trai trong học, tất cả xem Godou bị dồn góc với nụ cười ác độc. Những vẻ mặt ác quỷ đã lộ ra hết cảm xúc của họ.

—Hehehe, như mong đợi, Godou có thể không thể chống chọi với Mariya.

—Nhưng vậy thì, bị lừa bởi diễn xuất tệ hại đó, và đặc biệt đến lớp này, không phải là sau tất cả chuyện này Mariya đích thân đến đây chỉ vì Godou thôi sao?

—Chết tiệt! Không thể chấp nhận! Tại sao những chuyện tốt đẹp như vậy chỉ xảy ra với gã đó?

—Thật đáng ghen tị. Tớ cũng muốn được biết Mariya-san “người không quan tâm đến con trai" và được quở trách bởi cô ấy.

—Oh! Nhìn kìa, Erica đã trở lại, hãy để chương trình thực sự bắt đầu.

"À, Yuri à? Hiếm khi thấy cô ở đây vào giờ trưa?"

Giữ hộp trà ô long và nước cam, Erica đã trở về lớp học.

"Cô có muốn cùng chúng tôi ăn trưa không? Miễn là cô không làm phiền Godou và sự vui thích của tôi, cô được chào đón."

"Thật không may, lý do tôi ở đây là để cản trở hai người."

Erica và Yuri âm thầm đối mặt với quyết tâm mạnh mẽ.

Hai người họ thực sự không hợp tính nhau. Khi nào Godou bị trêu chọc bởi Erica, Yuri luôn bày tỏ sự bất bình nếu cô vô tình chứng kiến nó.

Kể từ khi lần đầu họ gặp nhau, tình huống tương tự đã xảy ra vô số lần.

Vấn đề là chuyện này chủ yếu xảy ra trong trường, góc nhìn đầy đủ của một số lượng đáng kể học sinh cao trung và trung học.

"Ohoh, là cuộc chiến giữa người tình và người vợ." "Đây phải thời khắc Godou thú nhận tội lỗi của mình." "Kusanagi gã đó, khi nào hắn bắt đầu quá thân thiết với Mariya vậy?" "Đồ ngốc, hai người họ hẳn là bạn thời thơ ấu." "Thật vậy sao? Vì vậy, Mariya vì không nhận ra tình cảm của mình dành cho Kusanagi, kết quả là chen ngang Erica đến từ Ý?" "Chọn lựa giữa người vợ Nhật Bản hợp pháp Mariya, và người tình Ý Erica, thật là thế tiến thoái lưỡng nan cổ điển!"

Tiếng thở dài, nguyên nhân của sự hiểu lầm này có lý do của nó.

Có lẽ do quốc tịch, nhiều người sẽ nghĩ rằng Yuri và Godou quen biết nhau. Tuy nhiên, sự thật lại ngược lại, nhưng nhảy vào kết luận như vậy có thể là một thứ đáng sợ.

"... Chuyện này cảm thấy một chút ồn ào."

"Bạn vẫn dường như không hiểu những gì tôi nói, tại sao chúng ta không thay đổi địa điểm? Vậy sân thượng được không, một điểm ít bị chú ý hơn."

Nhận thấy những người xung quanh Yuri hào hứng thảo luận về đủ loại giả thuyết, Godou đề xuất.

Không thể nói chuyện được trong hoàn cảnh này, và Godou nhìn Erica một cái. Thật đúng là một chiến hữu, cô ngay lập tức hiểu và gọn gàng gói thức ăn trên bàn.

Godou nắm lấy tay của miko-sama dường như bị mê hồn, và đi về phía lối ra lớp.

"Ah?" Trong khi Yuri nhận ra với sự ngạc nhiên cô đang bị dẫn đi bộ bởi một bàn tay, Erica bắt kịp.

—Gần đây, cố gắng ăn trưa bình thường đã trở nên không thể.

Godou phàn nàn trong lòng khi anh lao ra khỏi lớp học như một tổ đội tấn công trung phong.

Phần 3[]

Khá là hỗn loạn trên sân thượng vào giờ trưa.

Một vài người ăn trưa theo nhóm, trong khi những người khác đang chơi bóng. Khá sống động.

Không giống như lớp học, Godou và nhóm của anh sẽ không thu hút sự chú ý ở đây.

"Chúng ta nên đến đây từ đầu, cuối cùng được một chút hòa bình và yên tĩnh."

"Nếu nó chỉ là hai người ăn trưa bình thường, thì ở đâu cũng yên tĩnh, đừng đổ lý do lên đầu người khác."

Yuri tiếp tục đối đầu kịch liệt, Godou đã lựa chọn địa điểm đúng đắn.

Cô cũng đã lấy hộp ăn trưa của mình trên đường đi khi họ đi ngang qua lớp 6.

"Hôm nay thời tiết rất tuyệt, và được ở bên ngoài làm cho người ta cảm thấy thanh thản. Không phải tốt lắm sao?"

Erica bắt đầu ăn bánh mì sandwich của mình trong khi nói chuyện một cách thờ ơ.

Nhân tiện, Arianna đã chuẩn bị hai phần bằng nhau cho cả Erica và Godou. Không cân xứng với dáng người thanh mảnh của mình, khẩu phần của Erica vô cùng lớn.

"... Vậy, Kusanagi-san và Erica-san thường ăn trưa thế nào?"

Hộp ăn trưa của Yuri, mặt khác, là phần của con gái bình thường.

Với cách dùng đũa của cô, chúng được sử dụng một cách tao nhã nhất. Có lẽ cô ấy được được giáo dục tốt từ khi còn nhỏ.

"Thường thì tôi bị quấy rầy bởi Erica trong khi bị bàn tán bởi người khác."

"Quấy rầy là sao... Thiệt tình, có cả núi con trai muốn ăn trưa cùng em."

Tới Erica thở dài khi cô nói, Godou nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt oán giận.

Thực tế là, cho đến nay, đã có khá ít người cố gắng xen vào giữa hai người họ. Tuy nhiên, mọi lần họ bị đuổi đi bởi Erica luôn đoán được ý đồ của họ.

... Vì cô là một đứa con gái, họ không thể mất bình tĩnh và la mắng cô.

Trong các lĩnh vực này, Erica hoàn toàn vô đối.

Với đám con trai, cô hoàn toàn không nhân nhượng. Với một nụ cười quý phái cô sẽ nói "Bạn đang chắn đường tôi, bạn làm ơn đi ra chỗ khác được không?"

"Nếu cô đã biết mình nổi tiếng, cô có thể dừng thái độ như nữ hoàng lại được không? Nếu cô tiếp tục muốn làm gì thì làm, tôi phải gánh các phản ứng dữ dội theo sau."

Mặc dù Godou rất không hài lòng, Erica chỉ mỉm cười một cách thoải mái.

"Có tuyệt vời không ? Là người độc quyền nhận được tình yêu của em. Không phải có nhiều lợi ích sao?"

"... Đôi khi tôi thực sự ngưỡng mộ sự tự tin của cô."

"Nếu bạn có thể trả lời dứt khoát, Kusanagi-san, tôi không tin rằng chuyện sẽ thành ra thế này. Trước hết, người ta phải luôn làm việc với quyết tâm."

Giọng nói của Yuri đầy gai của sự phản đối.

"À, đúng vậy." Không nhận ra, Godou bắt đầu rút lui.

Có lẽ do cô chỉ ra sự thật, Godou cảm thấy mình không thể bác bỏ. Hoàn toàn không giống những lần anh cãi nhau với Erica.

"À, phải rồi, Godou. Vấn đề đó, không phải đã đến lúc quyết định chuyện này có được được chấp nhận hay không? Thời gian chính xác sẽ là sau giờ học ngày hôm nay."

"Vấn đề đó... Chuyện có thể mang về nhà hả?"

Erica đột nhiên nảy ra cái gì đó ngay lập tức làm Godou bị kích động.

Không lâu sau khi Erica chuyển trường, cô ngay lập tức đề nghị một cuộc gặp gỡ và chào hỏi gia đình Godou.

"Trong trường hợp đó, không phải chúng đã nói chuyện đó rồi sao, vậy là cô vẫn không chịu từ bỏ?"

"Tất nhiên. Để chuẩn bị cho tương lai, chiến thắng gia đình Godou là một điều kiện cần có trước hết."

Hân hoan nói mưu đồ thâm hiểm của mình là một trong những kỹ năng sở trường nhất của Erica.

Với cuộc đối đáp lời này, Yuri cau mày với thái độ có thể nhận thấy rõ.

"Shizuka-san dường như đã nghe nói về Erica-san, và trong tình trạng cảnh giác cao độ nhất. Khi loại phụ nữ này tiếp cận anh trai mình, chuyện đó là đương nhiên."

Em gái Shizuka là học sinh năm 3 ở khối trung học.

Kể từ khi mối quan hệ với người đẹp tóc vàng trở thành tin đồn của trường, mối quan hệ của họ đã được biết đến. Vì sự hòa thuận trong gia đình, Godou muốn ngăn chặn cuộc gặp đó.

"Thôi nào, đến thăm nhà của tôi dù sao cũng chẳng vui vẻ như vậy đâu?"

"Thậm chí nếu không quá vui vẻ, gặp mặt gia đình của người yêu em, và mối quan hệ của chúng ta được công nhận chính thức là rất quan trọng."

Với đề nghị của Erica, Godou ngay lập tức từ chối.

"Chúng ta không phải người yêu, và không cần công nhận chính thức gì hết!"

"Không còn cách nào khác, Imouto-san (Em gái) cũng ở trong trường này, phải không? Năm 3 Lớp 2 của trung học. Số thứ tự của em ấy là 9. Chỗ ngồi ở bàn thứ hai trong dãy gần hành lang nhất."

Không như đứa trẻ ngây thơ sáng nay, đây là khuôn mặt kinh khủng thực sự của phù thủy.

Một nụ cười xuất hiện ở khóe môi Erica, hoàn toàn lộ ra ý định hiểm ác của mình. Thống trị Godou, khiến anh phải thừa nhận thất bại từ sâu thẳm trái tim mình.

"Ông anh đã nghỉ hưu cách đây 6 năm từng là giáo sư nghiên cứu văn hóa dân gian của một trường đại học. Nay sống vô tư và đảm nhận tất cả công việc vặt trong gia đình. Mẹ anh làm việc tại Yushima."

"Tại sao cô biết quá nhiều chi tiết về gia đình của tôi vậy?"

"Vì Godou không giới thiệu họ, nên em quyết định điều tra một chút. Bất ngờ đến thăm và gặp gỡ họ thì thật kỳ kỳ, vậy nên em đã chờ anh mời em... Tuy nhiên, có những lúc người ta phải tự mình hành động."

Dồn ép bởi Erica, Godou chỉ có hai lựa chọn.

Để cho Erica tự giới thiệu trong tình huống anh vắng mặt, hoặc đem Erica về nhà, và cùng nhau đối mặt với gia đình. Lựa chọn là gì? Đó là câu hỏi.

"Thiệt là, mình vẫn không thể nghĩ ra giải pháp tốt hơn..."

Godou trở nên càng bồn chồn. Còn lựa chọn ít rủi ro hơn không—?

Chắc chắn về chiến thắng của mình, Erica cười thầm tự hào với chính mình. Thực sự không còn con át chủ bài đảo ngược thất bại sao—có, có một cách.

Ngay đây bên cạnh họ, là một cô gái khác.

Godou nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của cô đầy sự đúng đắn.

"Mariya, bạn có rảnh hôm nay sau giờ học không? Nếu tiện, thì bạn có thể đến thăm nhà tôi được không? Cùng với cô gái này—Erica."

Godou cố gắng yêu cầu với sự chân thành hoàn toàn.

Yuri nhìn chằm chằm vào Godou với một biểu hiện bị mất. "T-tôi đến thăm nhà... bạn, Kusanagi-san?"

"Vâng. Nếu tôi mang Erica đến nhà mình, tôi không thể kiềm chế cô ta một mình. Nếu có thể, bạn có thể giúp để mắt đến cô—"

"Tôi hiểu rồi... Nếu vậy, thì tôi không phiền."

Yuri gật đầu khi cô liếc nhìn Erica.

"Thật vậy, Kusanagi-san, cho phép gia đình bạn gặp Erica-san sẽ là một vấn đề nguy hiểm. Một chuyến thăm bất ngờ đến nhà của một người con trai thì hơi bất thường. Nhưng tình thế hiện tại là thế, nên không thể trách được. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận."

"Cảm ơn bạn, Mariya... Cô không phiền, phải không, Erica?"

Phản công thành công! Godou trở lại một nụ cười chiến thắng.

Erica có vẻ hơi ấn tượng. Cô mỉm cười và gật đầu.

"Godou ... Anh thực sự nghĩ thủ đoạn nhỏ nhặt của anh có thể ngăn cản em à? Đừng đánh giá thấp Diavolo Rosso này quá dễ dàng như vậy."

"Hừm. Tôi sẽ không làm như cô muốn mãi mãi đâu, chuẩn bị cho điều đó đi."

Tại thời điểm đó, Godou vẫn chưa nhận ra rằng anh đã tự đưa đầu vào chỗ chết.

Phần 4[]

Uh, anh có làm điều gì sai không?

Quan sát biểu hiện khó xử trên khuôn mặt của Shizuka, Godou cảm thấy có rắc rối.

Nếu chỉ có mình anh, chắc chắn sẽ không thể kiểm soát Erica. Tuy nhiên với sự giúp đỡ của Yuri, chắc còn một cách.

—Vậy thì, cảm giác tệ hại này là sao?

Sau giờ học, Godou và Erica, cũng như Yuri đi về nơi ở của Kusanagi.

Đi bộ khoảng mười phút từ Học viện Jounan, họ đến phố mua sắm ở Nezu của phường Bunkyo.

Trong khu vực là một cửa hàng sách Nhật Bản đã đóng cửa và ngôi nhà của gia đình Kusanagi. Godou dẫn hai cô gái vào phòng khách.

"Anh về rồi à, Onii-chan. Tốt, nghe em nói. Ông nói là bữa tối đêm nay là sushi tự cuốn—Dù sao... chúng ta hãy đi mua sắm với nhau..."

Họ được chào đón bởi ông Kusanagi Ichirou và Shizuka đã trở về từ trường.

Sau nửa ngày, tâm trạng của cô dường như đã được cải thiện, và lời nói của em gái trở nên thoải mái hơn—tuy nhiên, tình trạng của cô đã nhanh chóng xấu đi giữa chừng.

Anh điềm tĩnh mỉm cười với hai cô gái cháu mình mang về nhà.

"À ... ông nên nói gì đây, thậm chí con còn mang một số bạn."

"Vâng, đủ loại bạn bè..."

Khi cô nói xong, Shizuka cuối cùng chào Yuri như tiền bối của cô trong các hoạt động câu lạc bộ.

"Xin chào, Mariya-senpai. Và người ở kia chắc phải là Erica-san, người có mối quan hệ thân thiết với Onii-chan? Tôi đã biết... từ những lời đồn."

"Xin chào Shizuka. Không phải chị giới thiệu bản thân trên điện thoại trước đây rồi à? Thật hân hạnh khi được gặp ông. Con xin lỗi vì đã đến nhà mình đường đột ngày hôm nay. Có chuyện con phải nói với gia đình Godou, nếu con được cho phép?"

Erica chào họ với nụ cười giống thiếu nữ nhất.

Khi cô cư xử như thế, người ta không thể không ngạc nhiên trước cô giống một thiếu nữ thượng lưu hoàn hảo bao nhiêu.

"Hoho... Hãy ngồi trước cái đã, ông sẽ chuẩn bị trà."

Và như vậy, mọi người đi vào phòng khách của gia đình Kusanagi.

Xung quanh cái bàn lớn có Godou với Erica bên phải và Yuri bên trái. Đối diện là Shizuka với ánh mắt dữ dội, trong khi ông vui vẻ ngồi bên cạnh.

Bằng cách nào đó nó đã biến thành một bầu không khí khó xử cùng với những lời như "thật vô vọng, tên vô lại." Tại sao vậy?

Ông đột nhiên gọi Yuri.

Có lẽ vì Yuri nói ít hơn Erica, vì vậy ông trở nên tò mò một chút.

"Vâng, con là Mariya. Con xin lỗi chân thành vì sự đường đột ngày hôm nay. Shizuka-san và con cùng chung một câu lạc bộ trà đạo."

"Vậy có nghĩa con là đàn chị của Shizuka, phải không? Con trở thành bạn với Godou do Shizuka phải không?"

Ông gật đầu trước lời chào đúng mực của Yuri và vô tư hỏi.

Tuy nhiên, người đã trả lời câu hỏi gài bẫy này là Shizuka.

"Dù thế nào thì chuyện đó chả liên quan gì đến con. Mối quan hệ của Onii-chan và Mariya-senpai đột nhiên trở nên thân thiết tại một thời điểm không rõ nào đó, và họ thậm chí còn bí mật gặp mặt nhau sau lưng con vào cuối tuần."

Godou bắt đầu nhận ra sai lầm của mình.

Mặc dù chiến lược tổng thể là đúng đắn khi mang Yuri như một đồng minh, kết quả không ngờ này gia tăng tinh thần chiến đấu đáng kể của kẻ thù (em gái).

Tuy nhiên... vẫn còn quá sớm để xóa bỏ nó như một sự thất bại.

Với tinh thần chiến đấu tăng cao, mục tiêu của anh cũng tăng lên hai. Tuy nhiên, nếu tinh thần chiến đấu tăng lên, nhưng mục tiêu cũng tăng gấp đôi, thì sẽ vẫn rất khó khăn để đối phó.

"Thời gian Onii-chan và Erica-san gặp nhau cũng là một bí ẩn. Khi chúng con nói chuyện điện thoại lần trước, không ai có thể nghĩ chị ấy là người ngoại quốc do nói tiếng Nhật lưu loát. Quan hệ của Onii-chan và Erica-san có vẻ vô cùng thân thiết thì phải? Nó đã là chủ đề bàn tán trong trường."

Shizuka cũng bắt đầu chĩa sự thù địch của mình về phía Erica, và bắt đầu một cuộc tấn công hai mũi nhọn.

Bây giờ là thời điểm quan trọng, và Godou ngay lập tức trả lời.

"Sự thật là, Erica chắc là người thân con hơn, nhưng chỉ thế thôi. Ngay cả đối với Shizuka, em chắc phải có nhiều bạn thân lắm, phải không?"

"Vâng, em có rất nhiều bạn. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ có một người bạn nào tuyên bố như một lời cầu hôn vào ngày đầu tiên chuyển trường."

Shizuka quở trách câu hỏi của anh trai hoàn hảo với một chuyện liên quan nữa đến Erica.

Sẽ cần bằng chứng từ phù thủy tóc vàng này để chứng minh anh vô tội. Godou đưa ra quyết định như anh chờ cô nói.

...Erica lộ ra thứ có vẻ như là một nụ cười thương hại.

Như thể khoe khoang cô ấy có thể chiến thắng thách thức, Godou đột nhiên cảm thấy rất không vui.

"Chị rất xin lỗi về những vấn đề giữa Godou và chị đã tạo ra những lời đồn đải đó."

"Không một chút đáng tin nào từ người tạo ra lời đồn đó. Không phải người buộc tôi dây vào tất cả những rắc rối là bản thân cô sao, Erica?"

"Đừng, đừng nói như thế chứ... không có bắt buộc ở chỗ nào hết mà."

Erica nhanh chóng đưa tay ra.

Thời khắc anh nhận ra không tốt chút nào, nó đã quá trễ—tay phải của Godou trên bàn đã bị nắm chặt bởi tay phải của Erica.

Nó không chính xác là nhanh.

Thay vào đó, nó là một chuyển động chậm và tao nhã. Tuy nhiên, Godou vẫn không thể tránh né.

... Khi một người thạo dùng kiếm trong việc chém xuống bằng một cây shinai (kiếm tre), ngay cả một chiến binh dữ tợn cũng không thể thoát. Đây thực sự là một trong những kỹ năng tuyệt vời của Erica.

"Dù sao, về chuyện đó, tại sao anh không trả lời đàng hoàng đi, Godou. Anh chỉ chưa sẵn sàng thôi. Nhưng đó lại là một trong những điểm dễ thương của anh."

Ánh mắt của Shizuka đã bắt đầu nhìn như thể nó lạnh hơn nhiệt độ đóng băng.

Lý do rõ ràng là đôi bàn tay hình như đang hòa hợp nắm lấy nhau.

"Không, không phải như thế. Đừng hiểu lầm. Đó là sức mạnh tàn bạo của Erica đè tay anh xuống."

"Onii-chan tồi tệ nhất! Sự phủ nhận của anh hoàn toàn vô ích."

Godou cố gắng với tất cả sức mạnh của mình để lấy tay ra khỏi cú nắm chặt của Erica.

Tuy nhiên, con quỷ tóc vàng này dễ dàng kìm nén với một biểu hiện thoải mái trên khuôn mặt cô. Không chỉ vậy, cử chỉ của cô như thể đang âu yếm vuốt ve tay Godou, cố gắng quấn các ngón tay họ với nhau một cách thân mật.

Godou thực sự rất ghét phép thuật ban cho người phụ nữ sức mạnh xuất quỷ nhập thần.

Nếu anh cố gắng đứng lên hết sức, liệu anh có thể thoát khỏi kĩ năng như vậy không?

Không, anh sẽ không thể.

Có một lần anh ở trong tình huống tương tự. Anh kết thúc bằng việc mất thăng bằng, ngã xuống đất, chỉ để bị thôi miên và xỏ mũi. Vào những lúc như thế này, mụ phù thủy này chỉ biết đẩy lợi thế của mình đến giới hạn và tạo dáng với một chiến thắng hoàn hảo.

"Erica-san, xin có một chút kìm chế trong trò đùa của bạn!"

Godou cảm thấy nhẹ nhõm khi tiếng hét lớn vang vọng. Thật là, đưa cô ấy đến đây là quyết định sáng suốt.

"Shizuka-san và ông, hãy cho phép con giải thích chuyện này. Có lẽ hai người có thể thấy nó hoàn toàn không thể tin được và toàn những nói dối để che đậy sự thật. Tuy nhiên, Erica-san và Kusanagi-san không có mối quan hệ trai gái với nhau."

Giọng nói của Yuri truyền cảm, và thật đáng tin cậy.

Nghe như âm điệu của tiếng chuông rõ ràng và thuần khiết, thậm chí Shizuka bắt đầu tập trung chú ý trên khuôn mặt tiền bối cô.

"Trước đây, Kusanagi-san đã thề trước mặt con—rằng anh chắc chắc không đi chơi với Erica-san nữa. Nên anh nếu không giữ đúng lời thề, anh sẽ sẵn sàng chịu chết không một lời oán trách. Con, tại thời điểm đó đã tin là Kusanagi-san không nói dối. Không, tôi muốn tin là như vậy."

... Đó là một tháng trước đây, cái đêm Athena bị đánh bại và đẩy lùi.

Để thuyết phục Yuri khăng khăng đòi Godou và Erica chấm dứt mối quan hệ không lành mạnh—không, là tình nhân. Godou đã đưa ra giải pháp này, và thậm chí đã thề thốt và lấy mạng anh ra để thề.

Kết quả là, Yuri ít nhất thừa nhận ý kiến của Godou.

"Phải thừa nhận là, hai người này có mối quan hệ rất không lành mạnh, và hoàn toàn không thể chấp nhận. Nhưng do mưu đồ quyến rũ xấu xa của Erica-san, mà Kusanagi-san phải buồn lòng ngay cả từng inch của cuộc đời mình."

Đòn phòng thủ của Yuri tiếp tục. Eh? Nó có tính là phòng thủ không vậy trời?

"Thành thật mà nói, người này thực sự đã cố gắng hết sức, nhưng dường như luôn làm những việc không thể giải thích, và không bao giờ nhìn vào những rắc rối mà anh ấy mang đến cho những người xung quanh. Anh ấy thật hết thuốc chữa, và một người không biết nói dối. Ai đó hy vọng anh sẽ cố gắng giữ lời hứa của mình, nhưng kết quả cuối cùng anh lại không làm được hầu hết lần."

Erica bên kia, cười thầm.

Vì cú nắm chặt của cô đã giãn ra, Godou vội vã rút tay phải của mình. Nhưng tại sao? Không có cảm giác cơn khủng hoảng đã được ngăn chặn chút nào hết.

"Nếu anh ấy không thể khôn ngoan từ chối sự tiến tới của Erica-san, thì Kusanagi-san nên thể hiện quyết tâm hơn trong việc tiếp xúc của mình với Erica-san. Đánh thức cô ấy dậy mỗi buổi sáng đang làm hư cô, và dựa thân mình sát vào nhau, thực tình chuyện đó đúng là thật chướng mắt. Mặc dù bạn đã hoàn toàn thất bại trong tất cả mặt, tôi vẫn tin rằng bạn vô tội, ngay cả khi nó không phải là ý định của tôi "

Lúc đó, Godou cuối cùng nhận ra sai lầm của anh.

Yêu cầu tiếp viện là đúng. Nhưng đây là Yuri, người luôn luôn nói thật mà không có lấy chút kiến thức về tài xử trí. Cô có phải là một đồng minh thích hợp trong một tình huống này không? Câu trả lời nằm ở đây.

"Vậy thì thế nào? Kusanagi-san và Erica-san không đi chơi với nhau, tất cả mọi người có hiểu được chứ ạ?"

Với cái nhìn nghi ngờ chân thành của Yuri , Shizuka gật đầu.

Và quay ánh mắt cô, đầy sự khinh miệt và nhạo báng, sang anh trai của mình.

"Vâng, nghe lời giải thích này đã làm rõ cái cốt lõi trong mối quan hệ của hai này. Nhưng em hiểu chuyện này chưa sâu cho lắm."

Godou và Erica, cũng như Yuri, nhìn chằm chằm vào Shizuka khi cô nói.

"Tuy nhiên, chúng ta hãy đến cái đáy của vấn đề, tại sao Onii-chan ngốc của em cần phải thề với Mariya-senpai? Mariya-senpai có quan hệ như thế nào với Onii-chan?"

"Hả? Chỉ là bạn bè bình thường. Này và nọ-"

Làm sao có thể giải thích một người là sát thần quỷ vương và người kia là Hime-Miko đại diện cho thuật giới của Nhật Bản?

Đối với Yuri trung thực, để cô ứng biến che đậy quả rất khó khăn.

"Từ những lời mới nãy, gần giống như người vợ là người bạn thời thơ ấu. Người vợ hợp pháp và người tình, có vẻ như những tin đồn đó là sự thật. Onii-chan, tốt lắm, anh không cảm thấy giống hệt như ông và người bà quá cố trước đây sao , thật là một bầu không khí tuyệt vời?"

"Hả!? Em đang nói gì, Shizuka-san?"

Đừng xem anh cùng loại với ông , anh xin em đấy...

Những lời của Shizuka, tràn đầy hàm ý, làm cho Yuri mất bình tĩnh. Godou cau mày.

Dù thế nào thì, anh không muốn được so sánh với ông.

"Ông và bà? Chuyện như thế nào vậy?"

Khơi gợi sự quan tâm, câu hỏi của Erica làm Shizuka thở dài thật sâu.

"Trong tất cả các thế hệ của gia đình Kusanagi, tất cả đàn ông đều có đôi tay nhàn rỗi. Ví dụ như những tay chơi kế thừa làm tan nát tài sản thừa kế của họ vào vui đùa với geisha, và có những người con ngoài nhảy ra từ khung gỗ sau khi họ chết. Đã hơn 200 năm, nhưng thật sự đã có đủ loại rồi."

Shizuka liếc nhìn ông cô, đang nhấm nháp trà từng chút một.

Không nói một lời gì về quá khứ một lúc, và ngồi tĩnh lặng như không khí, ông Kusanagi Ichirou, đáp lại cháu gái mình với một nụ cười dịu dàng.

"Hahaha, Shizuka. Ông không hoàn toàn đồng ý với những gì con nói về tất cả các tổ tiên, nhưng dù sao thì, không phải tất cả chúng hoàn toàn sai."

"Từ cùng dòng máu, người khả năng hiếm thấy gần đây nhất là ông. Không những chỉ là một dân chơi, có rất nhiều phụ nữ tiếp cận ông một cách không mời mà đến. Bà chắc chắn đã có một thời gian khó khăn quét đi những tai họa đó."

Với lời buộc tội của cháu gái, ông mỉm cười và lắc đầu.

"Mặc dù ông giao tiếp đủ loại phụ nữ vào thời trai trẻ, nhưng trái tim ông vẫn thật thà với vợ sau khi chúng ông cưới nhau."

"Anh vô tội! Nói chung, anh hoàn toàn không giống như ông. Tính cách cũng hoàn toàn khác biệt!"

Shizuka nhún vai và lờ đi lời phản đối của Godou.

Hơn nữa, Yuri dường như đồng ý với sự so sánh ông-cháu này và nói gì đó như ‘bây giờ nói đến thì, quả thật vậy...’, thậm chí Erica dường như gật đầu ấn tượng.

Thiệt tình, tình huống như thế này làm người ta cảm thấy khuôn mặt là đôi khi thực sự quan trọng hơn nhân cách.

"Đúng vậy, tính cách khác nhau, nhưng kết quả cuối cùng do hành động của họ đều ’cực kỳ giống nhau’. Em có nghe nói người khác coi ông là một người rất nghiêm túc lúc còn trẻ, nhưng không phải giống hệt Onii-chan sao?"

Trách bản thân, Godou không thể cãi lại nữa.

Trong suốt mùa xuân vừa qua của năm nay, đánh bại thần chiến tranh Verethragna trên đảo Sardinia phía nam Italia.

Vị thần Ba Tư cổ đại này có mười hình dạng đặc trưng—Gió, Trâu, Bạch Mã, Lạc Đà, Heo Rừng, Thiếu Niên, Chim Săn Mồi, Cừu, Dê, cũng như Chiến Binh.

Godou, người đã đánh bại Verethragna, không ý định trước có được những sức mạnh này. Từ đó trở đi, trong những trận chiến với những thần thánh và các quỷ vương, Godou đã phá hoại nhiều di sản thế giới.

Cơ thể này quá là vô lý.

"Vậy, ông có thể gián đoạn ở đây được không? Gần đến lúc bữa tối cần được chuẩn bị. Ông đã chuẩn bị giấm cho sushi tự cuốn tối nay."

Ông đột nhiên đứng dậy.

Có thể để phá vỡ sự im lặng hiện nay.

"Mới ban nãy, ông gọi cho Sakuraba-san tại cửa hàng cá và để nhờ lựa chọn giùm một đồ tốt. Tại sao Godou và Shizuka không lấy chúng. Aya, đừng quên lấy thêm cho hai người ăn nữa nhé."

Ông nói khi quay sang với Erica và Yuri một nụ cười trìu mến nhất.


"Ta hy vọng cả hai cháu không phiền ở lại dùng bữa ăn tối? Dù sao đây cũng là một dịp hiếm hoi. Tất nhiên, nếu các cháu bị cấm hay có cuộc hẹn nào khác, ông sẽ không ép."

"Không đâu, ông . Xin hãy cho cháu ở lại dù có thế nào đi nữa."

Erica tao nhã cúi đầu từ một bên.

Nhìn thấy hai người họ trò chuyện và thành ra hợp nhau một cách đáng ngạc nhiên, Godou cảm thấy ấn tượng. Erica và ông đều là những người có kỹ năng giao tiếp hoàn hảo.

Tuy nhiên, Yuri phía bên trái—

"Con, con đến nhà chơi quá đột ngột. Nếu ở lại ăn tối, nó sẽ gây phiền toái rồi..."

"Không, ông thích những tình huống như này. Gom lại rất nhiều người thưởng thức tài nấu ăn của mình, và có một chai rượu tốt.”

Để xua tan sự lưỡng lự của Yuri, Godou giải thích cho cô.

Tuy nhiên, cô cảm thấy có vấn đề với lời mời này. Yuri đã vô cùng ngạc nhiên bởi câu cuối cùng.

"Ah, ah, uống rượu!?"

"Ah ... Ông định uống hôm nay luôn, phải không, ông?"

"Có vấn đề gì sao? Godou và ông chắc chắn không. Ông chắc chắn Erica-san cũng sẽ không có vấn đề gì—"

Đây là ông già và là một tấm gương bao gồm việc dần dần truyền thụ người cháu họ trung học của mình về hương vị của rượu, sau đó giả vờ giải thích nó như là một bài học sớm "để ngăn chặn việc rượu chè be bét và ngộ độc rượu."

Nhìn thấy đôi mắt đèn lóe sáng của Erica, Godou ngay lập tức hét lên.

"Làm ơn đi, đừng có uống tối nay. Để Erica nốc đồ có cồn sẽ là một thảm họa."

"Aya, Godou, uống rượu với lượng vừa phải có lợi cho cả sức khỏe và tình bạn."

"Chờ một phút, Onii-chan, chính xác những gì anh nói có nghĩa là gì? Ý anh muốn nói là hai người đã uống rượu với nhau trước đây! Hãy giải thích cặn kẽ ngay!"

"Đúng, đúng đó. Kusanagi-san, xin hãy giải thích chuyện gì đã xảy ra ."

Câu bình luận ngu xuẩn như thêm dầu vào lửa.

Còn ông, quay sang cháu mình đang trong cơn khốn đốn và buộc một nụ cười nhẹ. Godou cảm thấy biểu hiện đó dường như muốn nói "còn nhiều thứ phải học lắm cháu yêu à".

Phần 5[]

"Cảm ơn vì đã tiếp đãi tôi ngày hôm nay. Hãy nhắn lại lời hỏi thăm sức khỏe đến mọi người giùm tôi."

"Tôi xin lỗi, Mariya, để buộc bạn phải đi cùng và bắt bạn ở lại muộn thế này."

Đã qua 8:00 vào ban đêm, thời gian Yuri khởi hành từ nhà Kusanagi.

Xin lỗi khi tạm biệt cô tại cửa ra vào, Godou tiễn cô với một khuôn mặt đầy xấu hổ và hối tiếc.

"Không, tôi rất vui. Đừng nói thế chứ."

"Thật à,vậy thì tốt . Hẹn gặp lại vào ngày mai."

"Vâng, gặp bạn vào ngày mai. Tôi xin cáo từ."

Gật đầu chung với Godou mỉm cười, Yuri cúi đầu nghiêm trang và đi ra khỏi hướng lối ra.

Cuối cùng, họ ăn tối sau khi nói chuyện với Shizuka. Với đôi mắt mình, Godou ra lệnh Erica không được uống, và họ nói chuyện trong lúc ăn.

Đối với Yuri có ít bạn, trải nghiệm thời gian như thế này rất hiếm.

Cách nói quá nghiêm chỉnh với văn phong thanh lịch của cô đã ít phổ biến hơn, và về cơ bản cô chưa bao giờ được mời đi chơi và vui đùa từ bạn bè của mình.

Cô không phải bị xa lánh, nhưng mọi người chỉ không muốn có quá nhiều sự chú ý. Một chút không quen.

Vì bản thân cô cũng biết điều đó, cô cũng không bao giờ cố gắng để dính vào trong những vòng tròn đó.

Mới đây trong bữa tối, người nói ít nhất là Yuri.

Nhưng cô vẫn cảm thấy khá tốt.

Erica có nhiều chuyện để nói nhất, không chỉ với Godou, mà còn với ông và em gái anh. Đôi khi cô ấy thậm chí nói một vài câu với Yuri.

Những câu đó không mang bất kỳ thái độ áp đặt nào, và là quan tâm đến nhịp độ nói chuyện của người kia, tạo cơ hội để tận hưởng cuộc trò chuyện một cách thoải mái.

Còn với Godou từ đầu không nhiều chuyện, anh tập trung ăn thay vì lắng nghe họ trò chuyện.

Người thiếu niên duy nhất ở đây, sự thèm ăn của Godou là kinh hoàng. Tuy nhiên, anh vẫn chen vào câu chuyện khi có cơ hội, xen giữa việc di chuyển đôi đũa và ngốn thức ăn.

Là một thành viên cùng câu lạc bộ , Shizuka cũng hiểu tính Yuri đến một mức độ nhất định.

Chủ nhà, ông Kusanagi là một người rất tinh ý, phù hợp với sự nổi tiếng của ông với các cô gái vào thời thanh xuân.

"Ah, Yuri-san. Gặp cô thật tuyệt, tôi đã cố gắng để tìm cô khá lâu. Tôi xin cô, hãy mang chiếc điện thoại di động bên mình, có những lúc những trường hợp khẩn cấp khi cần thiết phải liên lạc."

Như Yuri đang trên đường qua đường phố của các cửa hàng về phía trạm Nezu gần nhất, cô bất ngờ chào đón bởi một giọng nói.

Giọng nói này thuộc về người đàn ông trẻ mặc chiếc áo vest—Amakasu Touma.

Đại diện của Ủy ban Biên soạn Lịch sử, một tổ chức chịu trách nhiệm về quản lí pháp sư Nhật và kiểm soát thông tin về các vị thần và những trường hợp siêu nhiên kì quái.

"Điện thoại di động? Tôi xin lỗi nhưng tôi không nghĩ mình cần thứ đó. Tuy nhiên, làm thế nào mà anh lại ở đây?"

Cho câu hỏi của Yuri. Amakasu trả lời với một nụ cười lúng túng.

"Tôi tình cờ đên đây. Như tôi tự hỏi nếu tôi có thể sẽ bắt gặp Yuri-san trước khi cô đi tàu, nên tôi chờ ở đây một chút. Khi tôi gọi đến nhà cô, họ nói với tôi cô đã đến thăm nhà của một bạn học sinh gần trường."

"Vậy à ... Dù sao, anh có chuyện gì với tôi hôm nay?"

Vậy điều đó có nghĩa, vì cô mượn điện thoại tại nhà Kusanagi để gọi về nhà và nói với họ cô sẽ về trễ.

Yuri hỏi một khi cô đã hiểu.

"Thật ra có một chuyện nhờ cô. Tuy nhiên, hôm nay hơi muộn, vì vậy chúng ta sẽ bàn về đề nghị đó vào ngày mai."

"Không thành vấn đề. Nếu anh không sao, chúng ta hãy kết thúc nó ngay bây giờ được không?"

"Không, đó là chuyện cần phải được bàn bạc tại một nơi tốt hơn. Hãy để nó vào ngày mai. Với Yuri-san đây là một nhiệm vụ dễ dàng. Một grimoire được đồn đã xuất hiện ở Romania gần vùng ngoại ô Croatia, vì vậy chúng tôi muốn Yuri-san giúp chứng thực chuyện đó."

Với Amakasu nói hơn bông lông, Yuri thở dài.

"Amakasu-san, tâm nhãn của tôi không phải một sức mạnh tiện lợi có thể ’nhìn thấu’ mọi thứ. Có rất nhiều trường hợp khi không có gì được tiết lộ."

Cái miệng này phải là một trong những lý do anh có rất ít bạn bè.

Yuri nghĩ thầm khi cô trách móc thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử này xem nhẹ mọi chuyện đến mức nào.

Cái gọi là tâm nhãn chắc chắn không phải là một sức mạnh phân tích mọi thứ được nhìn thấy. Nó chỉ là một khả năng được ban cho bởi các vị thần theo ý thích như một nhà tiên tri.

"Nếu thế thì cô quá khiêm tốn rồi. Ngay cả ở Milan, nguồn gốc ma thuật ở Đông Âu, không có người sử dụng tâm nhãn nào có khả năng vượt qua Yuri-san. Nếu cô không thể làm chuyện đó, thì không một ai khác có thể. Hy vọng chúng ta có thể hợp tác , nếu cô không bận tâm quá nhiều."

Amakasu bắt đầu cười.

Tại thời điểm chẳng có ích lợi gì để nói gì thêm nữa. Yuri quyết định chấp nhận yêu cầu của Amakasu, đặc biệt vì có rất ít lý do để từ chối một yêu cầu được đề nghị theo cách như vậy.

"Được rồi, tôi hiểu. Tôi sẽ hỗ trợ anh vào ngày mai sau giờ học."

"Sự giúp đỡ của cô được đánh giá cao. Nhân tiện, khi cô nói ghé thăm một người bạn gần trường, có thể nào là nhà của Kusanagi Godou không?"

Đột ngột, Amakasu thay đổi chủ đề.

Mọi người liên quan sâu sắc với phép thuật và các vị thần có phải cần cảnh giác khi tiếp xúc với Campione không?

"Đúng... Ừm, có vấn đề gì với chuyện đó không? Tôi không tin có bất kỳ sự cần thiết nào phải cố xa lánh bản thân với Kusanagi-san."

Câu trả lời này, Amakasu lắc đầu.

"Ồ, không vấn đề gì cả. Trên thực tế, thì ngược lại. Yuri là một người bạn quan trọng nhất của Kusanagi Godou, đúng không? Chủ động hơn, đi đến nhà cậu ta, hoặc thậm chí mời đến nhà mình, tất cả đều tốt, cứ tiếp tục."

"Thật vậy sao? ... Amakasu-san, mọi thứ dường như đã trở nên một chút không bình thường thì phải?"

Yuri trở nên một chút tức giận khi cô nhìn chằm chằm vào người đáng ngờ trước mặt.

Một linh cảm kỳ lạ chảy vào tim cô. Khó chịu, cũng như một cảm giác thành công đột ngột. Điều này có thể nào là một sự suy đoán mang lại bởi sức mạnh tâm nhãn không?

"Dù sao, chúng ta hãy nói về chuyện này kĩ càng vào ngày mai. Hãy bảo trọng... trong buổi tối tuyệt vời này."

Vẫy tay, Amakasu rời đi.



Ghi chú[]

  1. 2LDK: là viết tắt của tiếng Nhật cho một căn hộ với 2 phòng ngủ và phòng khách, phòng ăn và khu vực nấu nướng kết hợp.

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Tập 2 Mở Đầu♚   Campione!   ♚► Xem tiếp Tập 2 Chương 2
Advertisement