Sonako Light Novel Wiki
Advertisement

Chương 5 – Đến lúc lập thêm một khế ước

Trans: Avianhope

Phần 1

“Dù sao thì, bây giờ thì cái mạng mình đã tạm thời được kéo dài thêm nửa ngày…”

Sau khi Pavel Galad rời đi, Hal gục xuống và ngồi xuống đất.

Khẩu súng phép màu thép và vàng trên tay phải của cậu đã biến mất, có lẽ là vì cuộc chiến đã kết thúc. Tuy nhiên, nó sẽ lại xuất hiện khi cần thiết. Hal vô cùng tin tưởng vào điều đó.

“Haruga-san! Anh có sao không!?”

Hazumi lo lắng lao đến bên cậu. Mặc dù Hal đã mệt lử vì không quen với việc chiến đấu, cậu vẫn nở một nụ cười yếu ớt để khiến Hazumi an lòng.

“Yeah… anh vẫn ổn, dù anh có hơi bất ngờ với chuyện này.Thứ ánh sáng phòng hộ máu trắng ấy khá vững chắc. Mặc dù anh bị lắc lư mạnh như thể anh đang đứng trong một chiếc thuyền đánh cá đang cố chèo vượt qua một cơn bão vậy…”

“Vậy thì Haruga-kun… Liệu cậu đã có thể một chọi một với một con rồng rồi sao?” Orihime hỏi.

Khuôn mặt của cô nàng lộ một vẻ phức tạp, trông khá buồn bã, có lẽ là vì cô đã tiêu tốn nhiều năng lượng để duy trì Akuro-Ou.

Cô nhìn Hal, đôi mắt không thể giấu được sự lo lắng dành cho cậu.

“Như những thành viên của Space Garrison đến từ Land of Light… hét lên ‘DWUAH!’ hay là gì đó, tớ biến hình thành một siêu anh hùng có màu đỏ và bạc, thậm chí còn trở nên khổng lồ--”

(Notes: Hal đang nhại Ultraman)

“Mình không nghĩ là cậu có thể vật nhau với những con quái vật khổng lồ và cuối cùng chiến thắng bằng cách chiếu một tia sáng vào chúng đâu.”

Mặc dù đang nói đùa, nhưng Orihime vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

Có lẽ cô đã nhớ lại những gì Sophocles đã từng nói. Hal quyết định thành thật thú nhận.

“Mặc dù tớ khá vững chãi, nhưng dù gì thì tớ vẫn có một cơ thể của con người. Nếu nói tớ có thể một chọi một với tên đó thì đúng là phóng đại hơi quá. Và bây giờ thì vẫn chưa có dấu hiệu gì là cho thấy tớ có thể biến hình được cả.

Hal ngẩng đầu lên, nhìn vào mặt Orihime và yếu ớt cười.

“Tớ không nói dối cậu đâu, thật đấy. Dù tớ có hơi hối lỗi, vì cậu thích siêu anh hùng nhiều thế cơ mà.”

“À thì… không được nhìn thấy cậu biến hình cũng thật đáng tiết, nhưng mà…”

Orihime cuối cùng cũng chịu cười, có lẽ là vì gánh nặng trong tim cô tạm thời đã được dỡ bỏ.

“Cậu như thế này đã là ổn rồi, Haruga-kun. Thực hiện tư thế biến hình không hề hợp với cậu chút nào.”

“Chuyện này thì tớ phải đồng ý với cậu rồi. Nhưng nếu là như thế, thì mấu chốt đến chiến thắng cuối cùng vẫn phải dựa vào Akuro-Ou và Rushalka rồi, phải không nào? Chúng phải thay tớ vật nhau với con quái vật khổng lồ…”

Chiến thắng. Chỉ mỗi việc nói được từ đó ra thôi cũng khiến Hal kiệt sức.

Nói về trò chơi điện tử, Hal thích chơi RPGs và SLGs hơn. Cậu không hề có chút hứng thú với thể loại game đối kháng. Rồi cậu nhớ tới Sophocles. Ông ta đã gọi Hoàng Giả Chi Lộ, một sự kiện dẫn đến sự thăng tiến của những Long Vương, là “một trò chơi”…

“Chăng phải bây giờ là đến lúc chúng ta nên nghỉ ngơi sao? Mình mệt muốn chết rồi đây, và cậu ắt hẳn cũng thế, phải không Haruga-kun?” Orihime đột ngột hỏi.

Vì thế, Hal lập tức gật đầu.

Cô ấy hẳn phải là người kiệt sức nhiều hơn. Cô nàng cần được nghỉ ngơi, càng sớm càng tốt.

“Vì tớ đã hứa rằng sẽ để cậu ngủ cho đến khi cậu tự thức dậy, nên Juujouji, tạm thời cậu cứ nghỉ ngơi ở đi. Nếu cậu thấy được, chúng ta sẽ ăn gì đó.”

“Tất nhiên là mình muốn ăn rồi. Từ hôm qua đến giờ mình vẫn chưa được ăn gì cả!”

Cả nhóm cuối cùng cũng được nghỉ đến bao lâu họ muốn, tại tàn tích ở vùng Shinjuku Fukutoshin.

Từ những nhu yếu phẩm trong xe, Orihime chọn ra sôcôla, bánh bích quy và nước uống tăng lực, để có thể hồi phục các chất dinh dưỡng một cách đơn giản mà không cần phải nấu.

Một bữa ăn mà cô đã chờ đợi từ lâu sau hai mươi bốn tiếng. Nếu đây mà là Asya, cô nàng có lẽ đã tham ăn ngấu nghiến nuốt hết mọi thứ rồi.

Tuy nhiên, Orihime lại bẻ thanh sôcôla thành những mảnh nhỏ, ngoài ra còn bẻ đôi bánh bích quy thành nữa trước khi kiên nhẫn thưởng thức chỗ đồ ăn một cách triệt để. Hal tự hỏi liệu đây có phải là lý do tại sao dù ăn khá nhanh, nhưng nhìn vào thì Orihime lại cho thấy một sự lịch sự, đến mức khó tin.

Liệu đây có phải là khoảng cách về sự nữ tính? Hal vô cùng ấn tượng.

Mặc dù cô nàng vốn giấu khá nhiều sở thích nam tính, nhưng Juujouji Orihime lại tạo cho người khác một ấn tượng, rằng cô là một người con gái đến từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Có lẽ đây chính là điểm khác nhau giữa Orihime và Asya.

Sau khi ăn xong, Orihime ngã người vào một chiếc xe kéo và đắp lên người một cái chăn.

Dựa vào cách thở, có thể suy ra được rằng cô nàng đã chìm vào giấc ngủ, cô cho thấy một nghị lực thật mãnh liệt, đến mức khiến cô trông không giống như một người vừa thoát chết trong gang tất chút nào. Nhìn thấy điều đó, em họ cô, Hazumi, đột ngột chùn vai.

“Có chuyện gi thế?”

“Oh, không có gì đâu anh. Chỉ là so với Nee-sama, em cảm thấy mình hoàn toàn không bằng chị ấy,”

Bị quyến rũ, Hazumi đăm chiêu nhìn người chị họ của em ấy, người đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.

“Rõ ràng em là người đã trở thành phù thủy trước, nhưng em lại không thể bảo vệ được chị ấy. Cũng như em cũng không thể dạy cho chị ấy được gì.

“Đó là vì thời gian không thích hợp thôi. Dù sao thì cũng là vì Minadzuki đang ở trong tình trạng như hiện tại.”

“Nhưng trong trận chiến lần trước, Asya-san vẫn tỏa sáng một cách rực rỡ, bất chấp việc Rushalka đang trong tình trạng xấu. Và lần này, chị ấy cũng đã giúp anh nhiều. Sau trải nghiệm lần này, lần đầu tiên, em muốn được trở nên mạnh hơn…”

Hal vốn muốn nói cho Hazumi, người đang u sầu, như sau:

Không không không, lỗi là do những con người đã huấn luyện những cô gái dịu dàng trở thành những phù thủy—những người như Haruga Haruomi—Em hoàn toàn không có lỗi.

Tuy nhiên, cậu không cho rằng “nữ thiên thần” đang tự trách bản thân sẽ thấy thanh thản khi nghe những lời đó.

Hal đến bên Hazumi và vô lưng em ấy, nhẹ nhàng hết sức có thể.

Mỗi lần cậu không biết phải nói gì, câu liên tục dựa vào ngôn ngữ cơ thể, đây có lẽ là một thói quen xấu của cậu khi đã sống ở nước ngoài quá lâu. Tuy nhiên, trong những lúc như thế này, thì cậu không có lựa chọn nào ngoài việc giữ im lặng.

Dù sao đi chăng nữa, Hal đã gói gọn ngàn lời chỉ trong vài chữ.

“Anh nên nói như thế nào nhỉ? Em đúng thật là một cô gái tốt. Như một thiên thần vậy.”

“Kh-Không thể nào!? Ông không phải là kiểu người như thế đâu. Mặc dù em thấy bản thân không phải là một đứa trẻ hư, nhưng em cũng không đủ tốt để được miêu tả như một…”

“Không không. Không hiểu sao, đây là lần đầu tiên trong đời anh muốn nhận nuôi một cô gái từ một gia đình khác làm em gái anh đấy.”

“E-Em gái sao? Em làm em gái anh sao, Haruga-san!?”

“Ừ. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ có hứng thú với mấy chuyện như thế cả. Thực ra thì, anh có một người bạn ở Đài Loan, tên là Phillip, là một người nhà nghề đối với thể loại game như thế này đấy.”

“Anh nói game… ý anh là ‘game về mấy em gái’? Em không thể tưởng tượng nổi chúng là về cái gì.

Tuy kín đáo như cũng tò mò hơn bình thường, Hazumi gần như cười, trong chớp mắt đã quên đi những chuyện buồn khi nãy.

“Em cũng muốn chơi thử một lần cho biết.”

“Thật sao? Vậy thì lần sao khi có cơ hội—"

Ngay khi cuộc nói chuyện giữa hai người vừa mới trở nên vui vẻ hơn, thì cả Hal và Hazumi cũng đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.

Vì cả hai đều cảm thấy lạnh dọc sống lưng. Cho đến khi họ kịp nhận ra, một lượng ma lực dày đặc đã bao trùm lấy góc tây của Shinjuku. Nó dày đến mức có thể bám vào cả da thịt, tạo ra một cảm giác rằng bạn có thể thò tay ra và chạm lấy nó.

“Cảm giác này giống hết với khi ở Ga Tokyo lúc trước…?”

“Chính xác. Nhờ tên nhãi màu bạc đã mở ra những mật chú của Ruruk Soun và việc ngươi đã rèn được chiếc đũa của mình. Ta không ngờ rằng mình có thể có được tinh chất cần để lập nghi lễ nhanh đến thế này.”

Hinokagutsuchi, đã vật chất hóa, đang giở giọng bề trên.

“Năng lượng đến từ đại dương của những vì sao mà ngươi đã triệu hồi trước đó đã được tập hợp lại. Làm tốt lắm.”

“Khi nói nghi lễ, ý cô là—”

“Đúng thế. Hỡi tiểu nữ kia, nếu ngươi chưa chuẩn bị thì hãy nhanh chân lên.”

Hinokagutsuchi trực tiếp nhìn chằm chằm vào Hazumi, với đôi mắt màu vàng của ả.

“Hãy hoàn tất cam kết lúc trước nào. Tuân theo lệnh của ta. Đổi lại, ta sẽ ban cho mi sức mạnh—hay nói đúng hơn là, kích thích ngươi đạt được sức mạnh. Việc nhà ngươi có thể hóa thành lửa hay không còn hoàn toàn tùy thuộc vào chính nhà ngươi.

“Kích thích giúp tôi hóa thành ngọn lửa…?”

“Ta sẽ lấy ‘xà tinh’ của nhà ngươi, Minadzuki hay gì đó ấy, cho nó trải qua giai đoạn tái sinh biến đổi.”

Ả ác quỷ tự phong cười một cách bí ẩn và chìa tay ra. Tình huống này khiến Hazumi bất ngờ giật mình, cả khuôn mặt của em ấy cứng đơ lại.

Phần 2

“Ý ngươi là nghi thức mà ngươi đã buộc Juujouji phải trải qua, phải không? Mà ý ngươi tái sinh là sao?”

Hal hỏi Hinokagutsuchi, giọng bất mãn.

Ả ác quỷ tự phong thích thú nhìn Hal và trả lời dễ dàng.

“Bằng cách đổ lượng tinh chất dồi dào này vào con ‘xà tinh’ ấy, để tái sinh cơ thể và thiết tâm đã suy nát của nó. Cơ thể của tiểu nữ này sẽ đóng vai trò là một mảnh đất trồng. Mặc dù không thể dự đoán được con bé sẽ phát triển đến bao xa, nhưng ít nhất thì, nó sẽ điều khiển con ‘xà tinh’ ấy dễ dàng hơn trước.

Hinokagutsuchi nhìn chằm chằm vào Hal, với một ánh mắt sắc bén.

“Tách lấy ‘xà tinh’ sau khi nó đã tái sinh là công việc của nhà ngươi.”

“Nhưng liệu Shirasaka sẽ phải chịu đau đớn như Juujouji lần trước?”

“Điều đó là không thể tránh được rồi. Sau cùng thì, không ai có thể có thể làm chủ được sức mạnh mà không phải trả giá cả.”

“Hình như sức khỏe của Shirasaka không được tốt cho lắm, và ta thật sự không thể bỏ qua được việc ngươi dùng cái thỏa thuận đó làm cái cớ để ép buộc em ấy. Nếu em ấy tự mình nói là em ấy muốn thực hiện nghi thức, vậy thì được…”

Quả là một cảnh tượng hiếm có, khi mà Hal ưu tiên cảm xúc cá nhân thay vì lựa chọn tính toán thiệt hơn, chọn sự đối lập bi quan.

Tuy nhiên, Hal nhận ra rằng vào những lúc như thế này, Shirasaka Hazumi có lẽ sẽ nài nỉ rằng:

“E-Em muốn được làm nó ạ. Dù sao thì em cũng đã hứa rồi. Nếu có thể hồi phục sức khỏe cho Minadzuki, thì em muốn được thử một lần, dù phải trả bất cứ giá nào.”

Hazumi đã đưa ra một câu trả lời như Hal đã dự đoán. Dù vẻ mặt của em ấy có chút cứng nhắc, nhưng nó chứa đầy sự quyết tâm.

Hal thở dài. Quyết định của Hazumi là đúng. Vì nó có thể cũng cố tiềm năng chiến đấu của họ đến một mức nhất định, nên họ cần làm mọi thứ có thể. Dưới tình thế hiện tại, thì không có quyết định nào đúng hơn thế này.

Dẫu vậy, với một thái độ tồi tệ, hoàn toàn không giống mình, Hal vẫn nói.

“Với tư cách là một người anh trai bảo vệ thái quá, anh vẫn muốn ngăn cản em…”

“Xin anh hãy dành cơ hội đó cho tương lại đi ạ.”

Mặc dù hơi cứng nhắc một chút, Hazumi vẫn đáp lại Hal với một nụ cười trong sáng vô cùng.

“Thay vì chăm lo cho em, Haruga-san, em muốn anh ra lệnh cho em nhiều hơn.”

“Ra lệnh cho em? Em muốn anh sai bảo em sao?”

“Thật lòng mà nói thì, em đã có ý tưởng này. Em nghĩ rằng sẽ thật thú vị khi mình có thể trở thành phụ tá cho Haruga-san.”

Hal thốt lên “Eh?” vì bất ngờ, vì cô bé hoàn toàn không giống kiểu người ác ý nhất thế giới này lại nở một nụ cười ranh mãnh. Hazumi hạ thấp giọng và nói:

“…Thật ra thì, em khác với Nee-sama. Từ nhỏ, kiểu nhân vật mà em thích là kiểu siêu trộm lịch lãm thay vì vị thám tử ngay thẳng. Em cũng thích những nhà khảo cổ học, nhưng mà là những người lấy danh nghĩa đi khám phá và thám hiểm những tàn tích quý giá để ăn cắp bảo vật…”

“Ý em là những kẻ đó ư? Như là Nhị thập diện đạo tặc hay là Gia tộc Jones.”

“Fufufu, đúng rồi ạ. Đó là lý do tại sao mà, nếu anh không phiền, Haruga-san, em hy vọng anh có thể kể cho em nghe những câu chuyện trên thế giới—”

Mặc dù Shirasaka Hazumi chắc chắn là một thiên thần, nhưng những đôi cánh vốn chỉ nên có một màu trắng tinh khiết lại có lẫn vào đó một vài sợi lông vũ màu nâu.

Phát hiện ra sự thật bất ngờ này, Hal chăm chú nhìn chằm chằm vào em ấy.

“Em không giỏi với những hoạt động tay chân cũng như công việc phù thủy, vậy nên em không thể trở thành một nhà thám hiểm như họ được. Nhưng nếu em có thể trở thành một phụ tá, có lẽ em có thể giúp họ với những việc nhỏ nhặt… Vậy nên—”

Hazumi ngước lên để kiểm tra cử chỉ của Hal.

“Mặc dù em biết bây giờ anh đang trong nhiều tính huống éo le… Nhưng Haruga-san này, nếu em có được một Minadzuki mạnh hơn và đầy sức sống hơn… Liệu anh sẽ đồng ý chứ?”

“Nếu em đi theo khía cạnh đó? Thì, em cũng khá có lý đấy.”

Sau khi trả lời như thế, Hal liếc nhìn sang Hinokagutsuchi.

Ả ác quỷ tự phong đã khoanh tay lại, vẻ mặt tự mãn.

“Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Con bé này rất gan dạ và thông minh. Nếu nó ở cạnh ngươi, thì ít nhất nó cũng sẽ mang lại một sự hữu dụng xứng đáng mà, đúng chứ?”

“Bỏ qua cái ‘sự hữu dụng xứng đáng’ đi, kiêu ngạo quá rồi đấy. Nhân tiện thì…”

Hal lạnh lùng liếc nhìn Hinokagutsuchi, “Ngươi cũng làm thế với Juujouji. Dù ngươi thích để ta muốn làm gì thì làm, nhưng ngươi lại rất chăm chỉ làm tăng số đồng minh cho ta—như là phù thủy ấy?”

“Đồ ngốc. Vào những lúc như thế này, ngươi phải cảm thấy biết ơn trước sự nhân từ của ta và quỳ xuống cảm tạ mới đúng.”

“Ai mà lại tin được một con ác quỷ tự phong như ngươi lại có lòng nhân từ chứ. Nhưng ta có cảm giác là Juujouji sẽ tức giận khi cô ấy phát hiện ra chuyện này đây… Dẫu vậy, lâu lâu có trợ lí giúp đỡ cũng không tồi.”

Hal âm thầm làu bàu. Khiếu hài hước và trò chơi khăm vô ý của Hazumi đã cứu rỗi linh hồn cậu.

Nếu cô bé này mà rơi vào nguy hiểm, chắc chắn là Hal sẽ cố hết sức để giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, để cứu cô bé. Hal tự nhủ và nói, “Được rồi—Bắt đầu cái nghi thức gì gì đó nào.”


Đến khi cả bọn nhận ra, thì đã là hoàng hôn rồi. Mặt trời lặn đang nhuộm cựu Shinjuku Fukutoshin bằng một màu cam sặc sỡ. Hiện giờ là cùng giờ với khi Akuro-Ou được sinh ra.

Khoảng thời gian mơ hồ không phải ngày cũng không phải đêm, còn được biết đến dưới cái tên, giờ chạng vạng.

Là cái giờ mà ác quỷ và quái vật có thể lảng vảng khắp nơi. Là cái giờ mà vô số những linh hồn thực thể hóa, đi lại trong thế giới của loài người—

Sau khi giải thích cho Hazumi hết các bước của nghi thức khai sinh, Hinokagutsuchi ngạo mạn ra lệnh “Hãy nhanh chân và chuẩn bị đi” nên Hazumi bước vào trong một tòa nhà ở trước mặt họ. Rồi một khoảng thời gian trôi qua.

“E-Em sẵn sàng rồi ạ.”

Hazumi quay trở lại. Em ấy vừa xấu hổ thu người lại, vừa nói yếu ớt.

“E-Em đã làm theo chỉ dẫn ‘khỏa thân hết mức có thể’…”

“Hmm. Đúng là không tệ chút nào.”

Hinokagutshi trịnh trọng khen bộ váy của Hazumi.

Trước đó Hazumi còn mặc đồng phục trường nhưng giờ đây em ấy chỉ quấn quanh người một tấm khăn mỏng. Chiếc khăn choàng qua vai, trải xuống gần hông em ấy.

Vì Hazumi có một thân hình nhỏ nhắn, trong khi tấm khăn lại lớn, nên toàn bộ phần thân từ hông trở lên của em ấy đều đã được che lại.

Nhưng toàn bộ chỗ đó chỉ là những phần được che thôi.

Tất cả những bộ phần còn lại đều bị lộ. Đôi chân thon gọn và thon thả của em ấy, cặp đùi mảnh khảnh, và cái cổ đặc biệt khiêu gợi ấy đều có thể được nhìn thấy rõ ràng. Có lẽ là vì xấu hổ quá mức chịu đựng, nên Hazumi tỏ ra lúng túng, khiến cho, khiến cho tấm vãi lay động, để lộ một mảnh vải màu hồng ngay hông.

Trên cơ thể của em ấy chĩ còn mỗi một tấm vải lớn và chiếc quần lót. Đây chính là bộ váy hiện tại của Hazumi.

“Tuy nhiên, tiểu nữ nhà ngươi lấy tấm vải đó đâu ra thế?”

“Tôi mang nó theo đấy, phòng trường hợp trời trở lạnh…”

“Hừm. Vậy mà ta cho rằng mình đã có thể được thỏa thích ngắm nhìn cái vẻ không đoan trang của một thiếu nữ rồi.”

“T-Tôi xin lỗi.”

Mặc dù càu nhàu thành tiếng, trước một Hazumi đang thất kinh, Hinokagutsuchi vẫn gật đầu và ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Họ đang ở trước một tòa nhà cao tầng. Có những bậc thang dẫn đến cửa ra vào của tòa nhà. Hazumi ngồi xuống bậc thứ ba từ dưới đếm lên.

“Đầu tiên, ta sẽ chạm lấy linh hồn của Minadzuki từ cơ thể của nhà ngươi—rồi sau đó ta sẽ lấy thiết tâm của nó ra.”

Sau khi nói những lời vô lý như thể chúng là sự thật hiển nhiên, Hinokagutsuchi vươn tay trái ra và chạm vào ngực của Hazumi, bị tấm vải ngăn cách!

Rồi khuôn mặt của ả ác quỷ tự phong căng lên, ả phát ra một tiếng “Hừm?”

“Tiểu nữ… ta không thấy áo ngực của nhà ngươi đâu cả. Ngươi cởi nó ra rồi sao?”

“Ah, vâng ạ. Vì cô đã nói hãy ‘khỏa thân hết mức có thể mà’…”

Nhìn vẻ bối rối của Hazumi, Hal không biết liệu có phải là do em ấy không hiểu được lí do tại sao Hinokagutsuchi lại bất ngờ không.

Trong khi đó, Hal cảm thấy bối rối. Phần trên không mặc gì, đã được cởi ra. Vậy thì có nghĩa là Hazumi đã cởi bỏ phần áo mặc ở thân trên—còn gọi là áo ngực rồi sao?

Hazumi ắt hẳn đã rất tận tâm với việc làm theo mệnh lệnh.

“X-Xin lỗi ạ. Không lẽ làm vậy không được sao?”

“Không, ngược lại mới đúng. Nhà ngươi đã làm rất tốt. Một bộ ngực vẫn đang trong giai đoạn phát triển, mang lại một cảm giác khiêm tốn ngây thơ khó tả, quả thật rất tuyệt vời.”

"Eh—Ahhh!?"

“Fufufu. Thứ mà ta muốn ở trong đây này. Nhà ngươi đã sẵn sàng rồi chứ?”

“Ehhh!? H-Hinokagutsuchi-san, sao cô lại chạm vào—chỗ đó chứ!? A-Ahhh! C-Chỗ đó là..”

Hinokagutsuchi vươn tay trái qua kẻ hở của tấm vải, chơi đùa với bộ ngực của cô gái trẻ.

Ngay khi Hazumi xoay người vì hoảng hốt, tấm vải trượt khỏi đôi vải của em ấy. Vì em ấy sắp để lộ bộ ngực trần, nên Hal đã định quay mặt sang chỗ khác.

Nhưng trước khi cậu có thể làm thế, cậu đã nhìn thấy.

Một phần cơ thể không nổi bật của Hazumi. Thay vì là hai hòn núi đôi, gọi chúng là hai hòn đồi mới là miêu tả đúng. Bàn tay trái của Hinokagutsuchi đã vươn vào sâu trong hòn núi đôi đó, đến cả cổ tay cũng lún vào.

Như thể đang thực hiện một ca phẩu thuật siêu nhiên, cô ả đưa bàn tay vào cơ thể của Hazumi!

“Sẽ hơi nhột một chút, nên hãy cố chịu đựng chút đi. Nhìn này, xong rồi đấy.”

"Oh—"

Hinokagutsuchi nhanh chóng rút tay trái của ả ra. Bên trong bàn tay là một khối cầu bằng kim loại, có màu ngọc lục bảo.

Nó rất gióng với thiết tâm của Akuro-Ou mà Hal đã nhìn thấy trong nghi lễ lần trước. Hal hỏi, “Này, đừng nói với ta đó là…”

“"Mm-hmm. Đây chính là thiết tâm của Minadzuki.”

Nói cách khác, trái tim của nữ tư tế được kết nối trực tiếp với thiết tâm của ‘xà tinh’?

Trong khi Hal còn đang đứng đơ ra đó khi lãnh ngộ được điều ấy, Hazumi gấp gáp chỉnh lại tấm vải để che phủ cơ thể. Trong khi đó, Hinonkagutsuchi đưa thiết tâm đó lại cho Hal.

Cuối cùng? Hal đã nhận được thiết tâm.

“Các bước làm thì thằng nhãi đã giải thích rồi đó… Giờ thì bắt đầu đi.”

“V-Vâng ạ.”

Ngồi trên những bậc thang, Hazumi cúi người vì xấu hổ, em ấy hơi nghiêng mình về trước.

Nhưng bây giờ, em ấy đang nằm ngửa, lưng áp vào các bậc thang, đôi chân mảnh mai được duỗi thẳng. Em ấy nằm như thế có lẽ là vì Hal, em ấy muốn Hal có thể thuận tiện thực hiện công việc của mình.

Bởi vì thế, mà phần eo của Hazumi, trước đó có bị tấm vải che phủ, giờ đây đã bị lộ hoàn toàn.

Nước da của Hazumi trắng đến đáng kinh ngạc và vô cùng mịn màng. Và vì tư thế nằm hiện tại của em ấy, ngay cả chiếc quần lót màu hồng của em ấy cũng có thể dễ dàng bị nhìn thấy được. Tuy nhiên, vấn đề lớn nhất của Hazumi là phần ngực.

Mặc dù tấm vải đã phủ qua vai của Hazumi, nhưng chỉ có phần trên của bộ ngực hơi nhô ra của em ấy là được che phủ.

Mặc dù chỉ là nửa phần dưới của ngực Hazumi, nhưng Hal vẫn có thể nhìn thấy rõ chúng. Điều này khiến cho cậu rất mất bình tĩnh. Nhưng sự việc đã đành, đối mặt với cô gái, người có tham vọng trở thành phụ tá của mình, Hal buộc phải giữ một vẻ mặt nghiêm nghị trong tuyệt vọng.

Một màn trình diễn để đời. Tuy nhiên.

“Đúng là, kích cỡ không hề quan trọng…”

Hal lẩm bẩm với bản thân, với một cường độ đủ để không ai có thể nghe thấy được.

Thêm vào đó, khi cậu vô tình chạm mắt với Hinokagutsuchi, người đang đứng bên cạnh quan sát, hai người giật đầu với nhau như thể hai người là những đồng bạn sành sỏi.

Nhưng dù sao đi chăng nữa, thứ quan trọng nhất bây giờ vẫn là nghi lễ. Hal tập trung sự chú ý vào cô gái trước mắt.

Cầm trên tay thiết tâm mà cậu mới nhận được, Hal nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Hazumi.

“Vậy anh bắt đầu nhé?”

“V-Vâng ạ.”

Thật ra thì, Hal cũng hồi hộp y như Hazumi vậy, nhưng để trấn an cô bé, cậu tỏ vẻ rất dày dạn kinh nghiệm trong chuyện này. Nói như vậy thôi, đây dù sao cũng mới chỉ là lần thứ hai Hal thực hiện nghi thức này. Khác ở chỗ là lần này, Hal bình tĩnh hơn lần trước.

Nhờ vào việc đó, mà Hal thậm chí còn có thể cảm nhận được pháp thuật gì đã được niệm vào trong thiết tâm mà cậu đang cầm trong tay phải. Không, không phải chỉ trên trên tay. Cả nơi này—ma pháp được đươc niệm phép lên cả “địa điểm” này. Đây là lần đầu tiên Hal nhận ra điều này. Đây chính là một phép mà Hinokagutsuchi đã phát động trước khi bắt đầu nghi thức.

Theo một phiên bản đã được chỉnh sửa của một nghi thức lập khế ước cô xưa.

Để hoàn tất nghi thức đã được nhắc ở bên trên, Hal chậm rãi vươn tay tới.

Rồi cậu đâm thiết tâm của Minadzuki vào bụng dưới của Hazumi. Nhưng thay vì làm tuốt hết một lần, cậu chậm rãi được nó vào. Chậm rãi, cậu đẩy thiết tâm vào từng chút một.

Có lẽ Hazumi đã bắt đầu thấy đau, vì vẻ mặt của em ấy cho thấy dấu hiệu chịu đựng.

Khi thiết tâm đã đi vào được một phần ba, khuôn mặt như thiên thần của em ấy trở nên méo mó.

"07:14, October 22, 2018 (UTC)~!"

Em ấy cuối cùng cũng phải phát ra tiếng, nhưng đó lại là một tiếng rên không lời.

Hal không thể không dừng lại và bắt đầu rút thiết tâm ra.

“L-Làm ơn đừng ngừng lại mà. Em cầu xin anh đi… hãy đâm vào hết đi.”

“Được rồi, anh biết rồi. Tuy nhiên, anh sẽ làm chậm lại để em quen dần.”

Đối mặt với yêu cầu đẫm nước mắt của Hazumi, Hal đành phải an ủi em ấy.

Cô phù thủy trẻ tuổi đang thở dốc, hai mắt đẫm lệ. Cơn đau có lẽ dữ dội đến mức ấy. Nhắc mới nhớ, sai khi Akuro-Ou được sinh ra, Orihime đã nói rằng “phần bụng dưới của mình như bị thiêu đốt ấy, rất nóng và đau”

Hazumi trông có vẻ như em ấy đang chịu đựng còn nhiều hơn Orihime trong lần đó, không lẽ là vì em ấy trẻ tuổi hơn Orihime sao?

Mặc dù không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng dù sao thì đây cũng là nghi thức để hạ sinh ra một sự sống mới. Nên cũng không có gì lạ khi xảy ra mấy chuyện này.

Hal cẩn thân đâm tay vào trong cơ thể của Hazumi.

"Mm... Mmmm!"

Hazumi đau đớn thở dốc. Dẫu vậy, Hal vẫn chậm rãi đẩy thiết tâm vào trong cơ thể em ấy.

Quá trình này lặp lại liên tục giữa dừng lần tạm dừng, Hazumi dần cũng quen với nó. Cuối cùng, khối thiết tâm màu ngọc lục bảo cũng đã được chôn sâu trong cơ thể của Hazumi cùng với cổ tay của Hal.

“Em ổn chứ?”

“V-Vâng, em vẫn ổn ạ…”

Mặc dù Hazumi trông vẫn còn đau đớn, nhưng ít nhất thì tình trạng của em ấy cũng tạm thời ổn định.

Rồi cuồi cùng thì giây phút ấy cũng đã tới. Thiết tâm Hal cầm trong tay bắt đầu rung động.

Throb, throb. Nó đập thình thịch như một quả tim. Rõ ràng nó chỉ là một quả cầu nhỏ, đủ để một người cầm trọn trong một tay, nhưng mà nhịp đập của nó lại mạnh đến đáng kinh ngạc.

"Haruga-san... Minadzuki đang—"

Hazumi có vẽ cũng cảm nhận được giai đoạn sinh thành. Em ấy nói với hai mắt ướt đẫm nước mắt..

Mặc dù đang khóc, nhưng trông em ấy lại vui sướng. Cảm giác mãn nguyện và thành công trong nháy mắt đã làm em ấy quên hết mọi đau đớn. Khi Hal ra hiệu bằng mắt, Hazumi gật đầu.

Sau khi được cho phép, Hal nhanh chóng rút tay ra khỏi cơ thể của Hazumi.

"Mm—mmmmmmmmmm!"

Đến phút cuối, cơn đau vẫn khiến Hazumi phải khóc. Tuy nhiên, em ấy lại nhìn chằm chằm vào bàn tay phải của Hal, với một vẻ mặt hanh phúc.

Thiết tâm của Minadzuki trong tay Hal đang phát sáng. Khối cầu ngọc lục bảo đã trở nên trong suốt. Bên trong là một chiếc nhẫn lửa.

Đúng thế. Đang bùng cháy bên trong khối thiết tâm là một ngọn lửa đỏ né tẹo.

Hazumi vừa nhìn vào khối cầu với một vẻ mặt hạnh phúc, cơ thể vừa ướt sũng mồ hôi. Có lẽ em ấy vì đã cố hết sức, nên cơ thể đã kiệt sức. Hal lên tiếng, “Không phí thời gian nữa. Em hãy gọi Minadzuki ra đi.”

“Vâng ạ!”

Hazumi nhìn lên trời. Một làn máu đó ngay lập tức xuất hiện trên bầu trời hoàng hôn.

Tuy nhiên, con thiên xà mang hình dàng một con xà long khổng lồ lại không có ở đó. Chỉ có một cái bóng màu đen vô định hình ở vị trí đó. Bởi vì quá trình lấy thiết tâm, mà có lẽ Minadzuki đã mất đi hình thể vật lí.

Làn máu trên không trung lớn dần, đồng thời cũng dần trở nên dày đặc hơn.

Cứ đà này nó sẽ trở thành một làn sương máu, rồi tiêu hủy một cách bi kịch. Tuy nhiên, khối thiết tâm mới trong tay Hal lơ lửng lên và bay thẳng lên trời, bị hút về làn máu và cái bóng vô định hình.

Con “xà tinh” trong cái hình dạng đáng thương ấy ngay lập tức biến mất, thay vào đó là—

“Mặc dù quá trình sinh nở khó khăn, nhưng cuối cùng thì cũng xong.”

Hinokagutsuchi thủ thỉ. Trước ánh mắt đăm chiêu của ả, một con xà long đang cuộn mình trên không trung, thêm vào bầu trời chiều tà một màu ngọc lục bảo.

Phần 3

Phần 4

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Tập 2 Chương 4♬   Leviathan of the Covenant   ♬► Xem tiếp Tập 2 Chương 6
Advertisement