Sonako Light Novel Wiki
Advertisement

12-16. Lời mời tham dự bữa ăn sáng[]

Satou đây. Có chăng bởi thực tế chúng ta có thể thường xuyên gửi mail thậm chí dù ở nơi rất xa, không như trong quá khứ; tôi cảm thấy rằng mình hiếm khi cảm thấy sự khoảng cách.

Nhưng, hẳn nhiên là huyền bí khi bạn trực tiếp gặp gỡ và nhiều thứ khác nhau được nói tới.

--medmed--

“Ông nói hỏi liệu anh có muốn ăn bữa sáng cùng ông không?” -Sera

Sau khi chào lẫn nhau, Sera vào ngay chủ đề.

Đấy là một lời mời cám dỗ nếu bên kia là một thiếu nữ trẻ, nhưng bởi đó là một ông già, và mang thẩm quyền cấp quốc gia thế kia, ‘ăn sáng’ có lẽ mang nhiều nghĩa là một buổi họp thì hơn.

Giờ sao đây? Công tước có lẽ mời tôi tới ăn sáng để gạ gẫm tôi đến dưới sự chở che của ông ấy.

Chúng tôi không chỉ là thám hiểm giả nắm Thẻ Mithril, mà cón có vấn đề Liza đả đại Đệ Nhất Bát Kiếm Shiga nữa, nên xác xuất cao à.

“Tôi rất vinh hạnh, nhưng có được không cho một quí tộc thấp đẳng như tôi được gọi tới bữa ăn sáng của Công tước-sama?” –Satou

Tôi không thể tưởng tượng những quí tộc Công Đô vô tư lự lại trù dập tôi, nhưng không hẳn là tất cả họ nghĩ ủng hộ cho tôi.

Người từ phe Hầu tước Lloyd và Bá tước Haku có lẽ ổn thỏa, nhưng người ở phé Bá tước Bobi mà có quan hệ tới Đôi cánh Tự Do dường như họ sẽ mang thù hận.

“Anh biết được thôi mà. Bởi vì ngay cả Ane-sama cũng chấp nhận Satou-san.” -Sera

“---Tôi thấy thật hân hạnh.” –Satou

Bởi Ane-sama, cô ấy đang nói về Ringrande. Tùy tùng của Anh hùng Hayato phải không nhỉ?

Tôi không nhớ làm cái gì khiến cô ấy chấp nhận tôi, nhưng phải chăng, cô làm vậy vì tôi đánh thắng Anh hùng?

Không như là tôi có thể từ chối sao đi nữa, tôi bảo Sera là mình sẽ tham dự lời mời ăn sáng của Công tước, đoạn để Toruma và Karina đang bị coi như là không khí cho tới tận giờ gia nhập cuộc nói chuyện, kể về tình hình lẫn nhau nghe.

“Vậy rồi, cô đang nói là Đại Miko-dono cảm thấy không khỏe à? –Satou

“Không hằn vậy, không phài là bà ngã bệnh, nhưng bà dường như không sức sống cho lắm. Bà hiếm khi ra khỏi phòng cúng tế bên trong, cứ một mình trong điện thờ thôi.” -Sera

Tôi ngẵm nghĩ tại sao?

Bà ấy nhận một lời tiên tri mới hay gì đó à?

“Không phải, lời tiên tri mới nhất chỉ là cái về sự hủy diệt của quỷ vương mới xuất hiện ở Mê cung thành thôi.” -Sera

Nghĩ lại thì, nó nên gần thời điểm Hayato gọi.

Tôi phải hỏi xem liệu chuyện gì đã xảy ra với quỷ vương trong tiên đoán đã xuất hiện ở Vương quốc Chồn.

…..Chỉ còn có 5 con còn lại phải không ta?

Làm ơn đừng có xuất hiện cùng một lúc trên toàn thế giới nhé.

Tôi vứt bén cái suy nghĩ đáng sợ tới tận cung trăng, đoạn thêm kế hoạch [ghé thăm Đại miko] vào bảng Memo trong cột Giao Tế.

Tôi sẽ đi ghé thăm bà ấy một khi công chuyện ở Kinh thành xong xuôi hết thảy.

Toruma sau đó nói những thứ lạ lùng, có lẽ để thay đổi lại chiều hướng thảo luận.

“Theo anh của tôi ấy, Satou-dono còn nổi tiếng ở Mê cung thành nữa.” -Toruma

Cái [Còn] ấy là sao cơ.

Vì tôi đã nổi tiếng từ khi---Không phải, tôi cho mình tương đối được ưa thích bởi mấy cô gái nhỏ.

“Ông bà lão và trẻ con vẻ như rất yêu thích tôi từ đã lâu lắm rồi.” –Satou

“Ôi choa, Satou-san này.” -Sera

Sera cười duyên với tôi người đáp lại nửa đùa, nhưng tiểu thư Karina lại phản ứng nghi hoặc.

“…Đâu chỉ là bé gái không thôi đâu.” -Karina

Tiểu thư Karina lẩm bẩm vậy, ấy là một giọng nhỏ rí mà chỉ có tôi là người có skill Căng Tai nghe được thôi.

Tôi hiểu mà, tất cả họ đều nhìn nhỏ hơn từ quan điểm của tôi, nhưng với thân thể này, đó đều là những cô gái mà đồng lứa và lớn hơn.

“Nhưng mà, tôi nghe đâu cậu thân thiết với mấy công chúa ngoại quốc và một cô con gái quí tộc cùng tuổi mà nhỉ?” -Toruma

Toruma luôn luôn chẳng biết gì về tâm trạng trưng ra nhận định như vậy trong khi làm lơ tâm trạng của Karina.

Ngay cả Sera cũng hóng tôi đáp lại bằng vẻ mặt nghiêm túc.

Với công chúa, ý ông chú là Công chúa noja, Mitia?

Một con gái quí tộc cùng-tuổi, tôi đoán không phải Zena-san thì cũng là con gái của Nam tước Dyukeli?

“Cả hai chỉ là người quen biết tôi gặp trong một sự cố nhỏ. Chúng tôi chẳng có quan hệ đặc biệt gì.” –Satou

Khi tôi khẳng định như thế, các cô gái thở dài nhẹ nhõm.

Tiểu thư Karina đã gặp những cô gái đó trước mà, nên dù gì cô ấy chắc đã biết quan hệ của chúng tôi rồi.

“Gì cơ, vậy hả. Mà vì Satou-dono vẫn còn trẻ vậy, không phải cậu sẽ thành nổi tiếng như tay sát gái trong xã hội thượng lưu nhỉ.” -Toruma

"" Toruma Oji-sama! "" -2

Sera và tiểu thư Karina trách mắng nhận xét vô duyện tợn của Toruma.

….Nói mấy cái đó khi chỉ có đàn ông với nhau thôi, giời ạ.

--medmed--

Mặc dù chúng tôi thường trao đổi thư từ, thảo luận như thế này bổ khuyết cho những sắc thái ý nhị mà không thể chuyển tải thông qua thư từ.

Trong khi Sera kể tôi nghe về tình trạng của người ở trại mồ côi tại Công Đô, tôi cũng kể cô ấy về trại mồ côi ở Mê cung thành và trường đào tạo thám hiểm giả.

Tôi kể hoạt động của tôi ở mê cung thành một cách đơn giản nhất có thể.

Cô ấy cũng kể tôi nghe về tình huống của lũ trẻ sư tử biển mà Nana chăm sóc. Tôi sẽ kể Nana nghe về nó sau.

Nhưng mà, Tiểu thư Karina thì xấu hổ với người lạ như mọi khi,

Tuy rằng cô có thế nói bình thường với tôi và Toruma, thì cô ấy chỉ đáp lại bằng những từ vắn tắt như là “Có”. Hay “Đúng rồi”; lúc Sera nói chuyện với cô, thì cô ấy á khẩu.

Trông như là cô ấy dè dặt với Sera.

Do Toruma hùa theo với, “Karina thì xấu hổ với người lạ như mọi lần hử”, khi chuyện đó xảy ra, Sera dường như không phật lòng.

Sau khi chúng tôi kể tình huống cho nhau nghe, Toruma hỏi về vụ việc tàu bay.

Thể theo yêu cầu, tôi kể chú ta nghe chi tiết về trận tập kích chống lại Công tước Bishtal, đổi lại, tôi hỏi về những khả nghi của Hầuu tước Llyod.

Dương như Hầu tước tình nguyện đồng ý bị được thẩm vấn và chứng tỏ sự vô tội của ông ta.

Tôi mừng là nghi ngờ của ông ấy được làm trong sạch, nhưng cuối cùng, tôi không bắt ổng phải ngồi tù.

Sau đó, tôi hiểu là Toruma định nói về trận đấu kiểu như-thú-nhận của Karina vừa trước khi chúng tôi rời khỏi Mê cung thành, nên tôi chặn ông chú khỏi việc chỉ trích sai lầm của người khác, đặc biệt là ở trước Sera nữa.

Thay vào đó, Toruma, người biết giỏi Kinh thành, sẽ làm hướng dẫn cho tôi tới những điểm tham quan ẩn giấu và cửa hàng ở khu vui sướng về đêm. Đương nhiên, quán bar gay bị cấm.

Tôi nói ám chỉ. “Dẫn tôi tới những tiệm khác loại ấy”, vậy nên tiểu thư Karina và Sera không để tâm.

Do Sera và Toruma được mời một bữa ăn tối với Công tước Oyugock và nhà vua, cuộc nói chuyện thú vị bị cắt ngắn, rồi chúng tôi tiễn họ đi.

--medmed--

Khi cả hai biến mất, tiểu thư Karina hỏi một câu hoang mang.

“Sa-Satou, anh muốn lấy Sera-sama làm vợ anh ư?” -Karina

“Làm gì có, Sera-san là bạn tôi thôi. Trước tiên, một Miko không thể cưới xin trừ khi cô ấy hoàn tục cô biết không hả?” –Satou

Một Miko Tiên tri như Sera có lẽ không được phép hoàn tục.

“R-ra vậy…” -Karina

Cô ấy buông một hơi sexy bên cạnh tôi.

Phải chăng là, cô ấy thiệt sự phải lòng tôi?

Tim tôi hơi rung đập khi tôi thấy mặt tiểu thư Karina cứ hệt như một thiếu nữ đang yêu.

---Thế này không hay.

Nếu tôi không cương quyết vạch lằn ranh với tiểu thư Karina, tôi e rằng mình sẽ vượt qua nó từ khi tôi thích vẻ bên ngoài của cô ấy.

Hễ điều ấy xảy ra, đám cưới hẳn chờ đón. Tôi phải cố gắng kiềm chế.

“Ngoài ra—“ –Satou

Chiều hướng câu chuyện vừa ngay chóc, tôi cho mình nên nói nó.

“—Người tôi yêu thì ở một ngoại quốc xa xăm. Tôi sẽ không bao giờ hỏi Sera-sama làm vợ của tôi.” –Satou

Nói rằng Aze-san là người yêu hay vợ của tôi sẽ khiến nó thành như lời nói dối, nhưng [Người tôi yêu] sẽ vừa đủ an toàn.

Tôi đã bị đá nhiều lần rồi, nhưng tôi muốn được yêu Aze-san miễn là cô ấy không phải không thích nó, Ít nhất, tôi không cảm thấy bị chán nản trong một hay hai năm.

“….N, nói dối.” -Karina

Tiểu thư Karina phản ứng phủ quyết nó.

Tôi thấy giọt nước mắt lớn nhú khỏi mắt cô ấy.

….Quả nhiên, lời cầu hôn của cô ấy khi chúng tôi rời Mê cung thành là nghiêm túc.

Tôi cảm thấy tội lỗi, ngực tôi đau, nhưng nói lời cuối cùng trước khi cô ấy tiến vào xã hội thương lưu có lẽ là tốt cho sự tìm hiểu đối tượng của cô ấy.

Vừa dối gạt mặc cảm tội lỗi của mình bằng cái cớ ấy, tôi vừa nói thêm.

“Cô không biết đó là thực sao? Cô ấy lớn hơn tôi một chút, nhưng cô ấy dễ thương lắm lắm.” –Satou

Sau khi nghe những lời ngọt ngào cực điểm của tôi, tiểu thư Karina xoay gót và chạy bổ tới hướng phòng cô ấy.

Xin lỗi, nhưng tôi không thể chạy theo tiểu thư Karina được. Tôi sẽ nhờ trưởng-hầu Pina hay Arisa lo liệu cô ấy vậy.

….À mà, lâu lắm rồi nhỉ, tôi muốn gặp Aze-san.

Lần cuối chúng tôi nói chuyện bằng [Đàm thoại] là về [Dryad Anh Đào] và [Giọt Sakura], nên cảm thấy như là tôi chưa nói chuyện với cô ấy trong một thời gian dài vậy.

---Thiệt tình, tôi thường là người bị đá, nên tôi chưa từng nghĩ là người đá thì lại khó thế này.

--medmed--

“Hiệp sĩ-sama ơi! Tình hình ở lâu đài coi bộ kì lạ chẳng rõ tại sao.” -Erina

Như thể chặt bỏ sự u sầu của tôi, chiến nữ hầu Erina xộc vào sảnh vào làm ầm ĩ.

“Lạ cái gì?” –Satou

“Có rất nhiều hiệp sĩ-sama đi ra rồi lại đi vào. Kì lạ hơn nữa là họ đang chạy phi mã dù đang ở bên trong tường lâu đài.” -Erina

Fumu, tôi mở bản đồ xem coi có sự bùng phát quái vật ở trong Kinh thành không, nhưng không có thứ gì như chuyện ấy xảy ra.

Sau khi nhìn vào dòng chảy hiệp sĩ ở doanh trại, chỉ có người từ ba Hội hiệp sĩ là thường xuyên đi ra đi vào.

Tôi tự hỏi điều gì xảy ra.

Có rất nhiều người coi bộ biết về nó, nhưng chỉ có ít người sẽ kể vấn đề quân sự cho Satou.

Nhà vua và tể tướng coi bộ bận rộn luôn, tôi đoán Nanashi tò mò sẽ đi ghé thăm họ dác nữa đêm.

Tôi nhờ Erina kể tôi nghe nếu cô ấy học được chuyện gì, rồi tôi đi tới nhà bếp một mình.

Tôi quyết định sửa soạn một núi karage cá voi cùng các bánh ngọt khác nhau để mà tiểu thư Karina ít nhất có thể ngấu nghiến và thay đổi sự chú ý của cô.

Dinh thự này có nhà kho giữ-nhiệt và ma cụ tủ đông, nên cô ấy chỉ cần lấy chúng ra mỗi khi cô ấy muốn ăn.

--medmed--

Một vị khách bất ngờ đợi chúng tôi vừa mới đi về lại biệt thự.

“Tôi xin lỗi vì đã để ông đợi.” –Satou

“Gì, à không sao. Tôi mới là người tới mà không báo trước.” –Julberg

Julberg-shi đang mặc áo giáp trắng của Thánh hiệp sĩ điền đạm đáp lại. Người trong phòng khách là tôi, Liza, Julberg-shi với Đệ Tam vị Bát Kiếm Shiga, Heim-shi [Tạp thảo = Cỏ dại] mà chúng tôi mới gặp lần đầu.

Heim-shi đang thăm dò sức mạnh của Liza, anh ta đang gửi những cái nhìn tìm tòi về cô ấy từ đã một lúc. Nếu Liza là cùng chủng tộc, thì cô đã thắng được sự lôi cuốn sekuhara rồi.

Nhân tiện, áo giáp của Heim-sho cũng là giáp trắng của thánh hiệp sĩ, nhưng nó được sửa sang tàn độc tới mức bạn khó mà tin chúng cùng một mẫu. Ít ra xin đừng có thêm mấy cái sừng vô nghĩa thế trên vai chứ.

“Hãy vào ngay chủ đề, loại việc gì mà ông muốn?” –Satou

“Umu, sẽ có một bữa tiệc nơi mà Bát Kiếm Shiga tụ họp đêm mai ở nhà của ta. Bệ Hạ đã ban cho ra thịt bò Oumi tuyệt hảo, nên tôi muốn thết đãi mọi người.” –Julberg

--Thịt bò cực ngon từ nông trại chính quyền mà chúng tôi ăn khi đó ấy hả.

Bên cạnh tôi, mặt Liza trông điềm tĩnh, nhưng khí thế cổ cảm như là trái tim cô bị hấp dẫn bởi thịt.

“Tôi đã mời những ứng viên khác của Bát Kiếm Shiga nữa. Tôi muốn hai người giá nào cũng phải tới.” –Julberg

Dường như các ứng viên là Jeril, người cũng là thám hiểm giả Mithril như chúng tôi, với 5 người khác.

Dù gì chúng tôi không thể đích xác từ chối một lời mời từ Đệ nhất vị của Bát Kiếm Shiga, nên chúng tôi chấp nhận.

Có một đấu trường đơn giản ở biệt thự của Julberg-shi, nên chúng tôi phải chắc chắn không trang bị vũ khí ở những chỗ dễ thấy để tránh đánh nhau.

Tôi mang ra chuyện hiệp sĩ từ Erina trong cuộc trò chuyện vẩn vơ của chúng tôi, nhưng họ chỉ bảo tôi rằng đó là một bí mật phòng thủ quốc gia.

--Nói cách khác, có một tình huống ảnh hưởng tới an ninh quốc gia hả?



Chú thích[]


Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Chương 12-15♠   Death March  ♠► Xem tiếp Chương 12-17
Advertisement