Sonako Light Novel Wiki
Advertisement

14-18. Bá thổ Muno (3)[]

Satou đây. Tôi không thích chiến tranh. Ý tôi không phải là chúng ta sẽ có hòa bình nếu vứt bỏ vũ khí và giảm sức mạnh quân sự, nhưng tôi nghĩ tốt nhất là nên giảm thiểu nạn nhân. Sẽ thật hay nếu giống như game khi mà ta có thể bình định chiến tranh mà không ai phải chết thật.

~medmed~

“Tổng đốc-sama! Tháp thứ ba đã bị phá! Hiệp sĩ Gauen và Hiệp sĩ Juran đã bị bắt làm tù binh.”

“Nếu hai người đó mà còn xong phìm, thế nghĩa là hiệp sĩ bình thường chả thế nào đối phó lại chúng.”

“Cái bọn ngu! Đây đâu phải trận đấu của hiệp sĩ hả, là chiến tranh đó nghe chưa! Đè bẹp chúng bằng quân số! Làm rối trí chúng bằng cung thủ nhanh lên!”

Vị tổng đốc độc đoán mắng nhiếc những quan viên sợ sệt.

Ông ta là tổng đốc của thành phố thứ hai của Bá thổ Kuhanou, Sedam, cái gần với quặng mỏ bạc mà người kobold đang tấn công.

Tôi đến để hỏi ổng cho phép can thiệp vào cuộc chiến tranh với người kobold, nhưng thật khó để kêu ổng.

Có lẽ tôi nên đi ra và lại đến vào lúc khác vậy.

Tôi trượt khỏi dãy đồi đang thám thính chỗ tổng đốc, chụp lại vài tay lính thích hợp và xin yêu cầu một cuộc gặp mặt với tổng đốc.

Đi ra sẽ phiền chết đi được, vì vậy tôi bớt qua vài thủ tục.

“Ghé thăm vào cái lúc dầu sôi lửa bỏng thế này hả?!”

Tiếng la của tổng đốc vọng xuống cầu thang luôn.

“Gì cơ!? Một gia thần của Bá tước Muno à! Nếu hắn yêu cầu được bảo trợ vào lúc thế này, ta sẽ cắt đầu hắn luôn.”

Binh sĩ A bên cạnh tôi đảo ánh mắt lúng túng.

Tổng đốc có lẽ nói vậy có mục đích để cho tôi nghe mà biết tiết chế.

Sau một chốc, binh sĩ B đi xuống và dẫn tôi với Tama lên gặp tổng đốc.

Tất nhiên chúng tôi để lại vũ khí trên tay lại cho binh lính.

“Ngươi là gia thần của Bá tước Muno à? Để một người mèo làm tiểu đồng, khẩu vị của ngươi cũng xấu ghê nhỉ.”

Tôi bị xúc phạm với một nhận xét cạnh khóe sau một thời gian dài, nhưng rồi tôi nhớ sự phân biệt đối xử á-nhân ở phương bắc lãnh thổ Muno khá là tệ hại.

“Thật hân hạnh được gặp ngài, tổng đốc-sama. Về vấn để kobold đang làm ngài đau đầu—“

“Hừm, ngươi đang nói là ngươi sẽ đơn thương độc mã chăm sóc chúng hả?”

“Ngay lập tức nếu ngài cho phép.”

Tôi nở một nụ cười dạn dĩ với tổng đốc người sẽ như nói điều ấy là không thể. Không hiểu sao, Tama đang ăn mặc như một thư đồng bên cạnh tôi cũng bắt chước tôi.

“Ta sẽ cho người thời gian nửa-koku. Nếu ngươi cho ta thấy ngươi có thể làm được gì đấy trong thời hạn đó, ta sẽ nói lời cảm ơn ngươi.”

“Cảm ơn ngài rất nhiều.”

Bình thường mà nói, nội việc gom góp lực lượng thôi cũng cần vài giờ rồi.

Ngay cả khi tôi đang khiêu chiến chúng với vài người ưu tú, chúng tôi có lẽ không thể giành được hoàn toàn thế kiểm soát với kobold, những người đang lao đầu vào trận chiến bế tắc với quân lực Kuhanou trong nửa-koku—khoảng 1 tiếng.

“Tama, anh nhờ em nha.”

“Đừng có lo, vui lên~ nin nin~”

Tama tiến vào ninja mode và nhỏ biến mất.

Tôi cho mọi người chỉ thị bằng [Điện Đàm] để bắt đầu dọn dẹp kobold.

“C-đó là gì!”

“Ng-người, à không, bọn đầu chó đang tung bay trên không.”

Hai quan viên tổng đốc không thể nào hiểu nổi cánh phi lý đang diễn ra trên chiến trường.

Những cô gái thú nhân trên tiền tuyến đang bắt và quăng kobold lên trên không. Bất kể các cô gái mạnh đến cỡ nào, thì sức mạnh của họ không đến nổi vô lý thế này.

Thứ đang giúp đỡ họ hành động là một vật bản-đơn-giản của Vòng Gia Tốc mà tôi đưa cho.

Cơ bản đó là một công nghệ tôi nghĩ ra khi Pochi và Tama chơi đùa vui vẻ trong thực nghiệm súng phóng trong sa mạc, nhưng tôi sẽ giữ bí mật điều ấy để bảo vệ phẩm giá của các chiến binh kobold.

Tinh linh nhân tạo của Mia, những Arachne mà đang đứng quay lưới nhện cách 100m đằng sau để hứng va đập của kobold và bắt giữ chúng.

Để cho an toàn, tôi để Nana bảo kê con tàu với Mia.

Thông qua không gian thuật [Luân thoại chiến thuật] vẫn kết nói với các cô gái, tôi có thế nghe thấy những tiếng hét sợ hãi và tiếng gào rống giận từ những kobold đang bị cá cô gái thú nhân dí bắt.

Công việc hoàn thành trong khi vẫn còn rất nhiều thời gian trong thời hạn nửa-koku mà tổng đốc đã đặt ra.

『Bọn em đã hoàn thành việc trấn áp』

『Giỏi lắm, thực hiện bước kế tiếp đi..』

『Hiểu rõ! Pochi, Tama, đi thôi.』

『Hoi hoi~』

『Dạ nanodesu!』

Tôi lệnh cho các cô nàng thú nhân bằng Điên Đàm kêu họ thu gom những kobold không thể chiến đấu nữa trước khi quay lại.

Hình như có vài tù binh kobold trong phòng tra tấn của quân đội Kuhanou. Tôi sẽ để Tama lo liệu chuyện đó.

『Tama, xin lỗi em nhưng anh có thêm một nhiệm vụ cho em đây.』

『Đừng lo vui lên nà~』

Tôi bảo Ninja Tama vị trí của phòng tra tấn, đoạn tôi bắt đầu hành động kế tiếp để hỗ trợ cô bé.

“T-tổng đốc-sa-sm-ma, một quái vật khổng lồ hiện từ rừng!”

“Tất cả mọi người di tản! Bỏ mặc đám kobold đó đi và di tản mau!”

Tổng đốc và đám quan viên kinh hồn khi họ thấy tinh linh nhân tạo Behemoth xuất hiện từ đằng sau dãy núi trong lãnh thổ Muno.

Tôi tạo ra con Behemoth đó, nhưng chả hiểu sao, nó to hơn con mà Mia và Aze-san triệu hồi lên.

Lực chú ý trong pháo đài cả thảy đều thu vào Behemoth.

“Tổng đốc-sama, xin đừng lo lắng. Đó là một tinh linh mà đồng đội tôi đã nhờ tới giúp đỡ.”

“T-thứ đó không phải quái vật ư?!”

“Đúng vậy, nó sẽ đi diệt trừ những kobold tháo chạy từ pháo đài.”

Dù tôi nói rằng nó đi diệt trừ, song kobold trên chiến trường đã bị bắt hết, các arachne đã mang họ ra bên ngoài lãnh thổ Kuhanou theo chỉ dẫn của Mia.

Behemoth đó chỉ là cái cớ để mà họ không đòi hỏi kobold bị tống giam vào chỗ họ sau trận chiến.

Behemoth đã xong việc di chuyển, tụi tôi đang nhìn nó từ bên hông. Chúng tôi cách khoảng 300m.

“Tổng đốc-sama. Sẽ có hơi chóng mặt và ầm ĩ đấy, làm ơn bảo trọng.”

Sau khi tôi cảnh báo ổng, Behemoth thực hiện năng lực đặc biệt của chủng tộc, [Đại Oanh Lôi].

Mục đích việc này là để đe dọa, tôi đã hạ sức mạnh để giảm thiểu thiệt hại môi trường.

Gai góc trên mình Behemoth vươn ra và sấm sét đủ mạnh làm trắng xóa cả bầu trời bắn ra từ chúng.

"""WOOO!"""

"""Mắt tôi, mắt của tôi, cứu với."""

Coi bộ, ngoài tổng đốc ra, chỉ có vài người để tâm được cảnh báo của tôi mặc dù tôi đã căn dặn trước rồi.

Âm thanh sấm động đập vào tai và mùi ozon quét qua tóc và quần áo chúng tôi.

Không khí bị ion hóa kích thích da của tôi.

“Đ-đó là gì!”

“Chỉ 1 đòn lại có uy lực như thế…”

Tổng đốc và các quan viên thở hổn hển khi họ thấy mặt đắt tung tóe sau khi Đại Oanh Lôi đi qua.

Khoảng 1km rừng trên núi thẳng từ chỗ Behemoth đã thành than theo hình quạt 45 độ.

Behemoth lãnh đạm bước đi trên con đường đen ấy trong khi trên người vẫn còn tích những hồ quang điện nhỏ.

Tiền tuyến của lực lượng Kuhanou lâm vào á khẩu bởi vì quang cảnh ngoài sức tưởng tượng.

Tôi thoáng thấy Tama đang dẫn kobold chạy khỏi pháo đài trong khóe mắt. Họ liền biến mất vào rừng cây, giờ chắc là ổn rồi.

“Hình như tụi tôi làm quá mức rồi. Tôi chỉ muốn bắt vài kobold để tìm ra thành lũy của chúng vậy mà….”

Tôi thử bắt chuyện với Tổng đốc, nhưng giống như ổng rớt mất hàm rồi, ổng cứ nhìn chằm chằm vào chiến trường mà không phản ứng.

Coi bộ tôi thiệt sự làm quá nhỉ.

“—tổng đốc-sama à?”

“A-ah..gì cơ..à, c-cậu làm tốt lắm….”

Tôi mời một cái ghế cho tổng đốc, người vẫn còn sốc, thịch, ổng ngồi bịch xuống cái ghế giống như không còn sức nữa vậy.

“—c-chúng tôi chắc có vài tù binh kobold. Tôi sẽ giao chúng cho cậu làm phần thưởng. Lấy đi nha.”

“Vậy thì, tôi rất vui lòng nhận chúng.”

Hình như ổng nghe được tôi nói mặc dù trông chết đứng như vậy.

Tama đã thâm nhập và cứu họ đi rồi, nhưng tôi cảm thấy chút tội lỗi khi giờ mới có phép.

Tôi trình ra một vũ khí mà được binh sĩ cất giữ cho tổng đốc.

“Tuy vật này chắc không đủ thay lời cảm ơn, nhưng đây là món quà từ Tổng đốc của tôi.”

“Đ-đây không phải là ma thương thiên hạ đồn rần của Thương hội Echigoya đó sao! Bá tước Kuhanou bảo ta rằng cần phải đợi một năm thậm chí sau khi ông có sự kết nối với kinh thành lận—cậu chắc không vậy?”

“Có chứ, rất chắc.”

Nó kết thúc kiểu như chúng tôi lấy đi thành tích của tổng đốc vậy, vậy nên cái này có thể bù qua sớt lại, mặc dù cũng coi như đây là vật bồi thường vì những rắc rối bọn tôi đã gây cho họ.

Binh lính có lẽ sẽ có những ngày bận bịu trước mắt để sửa chữa lại pháo đài, nhưng vì không có ai mất mạng, hãy coi đó như là một kết quả tốt đi.

~medmed~

“—Piaz, đồ phản bội!”

“A-aniue, anh hiểu lầm rồi!” (~hoàng huynh/anh cả)

Sau khi những kobold bị bắt được mang tới bởi tinh linh nhân tạo Arachne của Mia, một trận anh em gấu ó bắt đầu nổ ra lúc chúng tôi về lại tàu bay.

“Chủ nhân~”

“Hiểu lầm đang xảy ra, xấu nanodesu!”

Tama với Pochi ở một bên cặp anh em cãi nhau, họ trông hoảng hốt và rối rắm khi không biết phải làm gì.

Tôi ngừng người anh trai kobold khỏi nói chuyện bằng phong thuật [Niêm phong nói].

Nguyên bản đây là phép dùng để phong ấn pháp sư niệm chú.

Thường thường nó bị dùng cho tội ác, nên nó không được viết trong sách phép đại cương

“Nào, anh trai của Piaz. Vì tương lai tộc kobold của cậu, chúng ta sẽ đi xin phép Bá tước Muno.”

Tôi nói như thế và chiếc tàu liền cất cánh.

Tôi đặt những binh lính kobold và arachne vào trong không-gian-con bằng phép [Dị giới] trong suốt trận đánh.

Tôi sẽ thấy hối hận nếu họ bị ăn bởi quái vật do tôi bỏ mặc họ.

Tôi nghĩ việc giao họ cho một pháo đài giữa hai lãnh thổ, nhưng với chỉ 50 binh sĩ trong khi có tới 200 lính kobold bạo động, sẽ khó kiểm soát, thành ra tôi dẹp bỏ ý định ấy.

Binh lính kobold đang ở trong tổ kén của Arachne, nên họ chắc không nhận ra họ ở trong không-gian-con đâu hén.

Thái độ đối với các cô gái thú nhân của Orion-kun trở nên khác lạ, tôi chẳng biết là tại vì cậu ta bị sốc bởi đòn sấm sét của Behemoth, hay bởi vì thấy những kobold bị họ quăng không nữa.

~medmed~

“Cậu đã đi và làm màn biểu diễn khá ấn tượng nhỉ.”

“Phải, sau khi làm những việc bá láp như vậy, người của bá thổ Kuhanou sẽ không tưởng tượng ra rằng những kobold đang tấn công mỏ lại an toàn.”

Khi chúng tôi về lại lâu đài Muno, tôi được gọi bởi Bá tước Muno và Cô Nina.

Tama đã chuyển một lá thư cho Cô Nina kể cô ấy nghe về tình hình trước khi tàu bay đang thực hiện tiến trình hạ cánh.

“Tôi nghe nói là người kobold bị lừa gạt bởi một pháp sư người chồn rồi tấn công bá thổ Kuhanou để tìm một số vật kêu là Thanh Tinh, có đúng vậy không?”

“”Không có lầm đâu.”

“Nếu Thanh Tinh thực sự không tồn tại trong mỏ bạc đó, thì đó là vậy.”

Cô em gái kobold với người anh trai bị trói, khẳng định câu hỏi của Cô Nina.

Tôi chỉ mang cặp anh em này tới lâu đài Muno bởi vì họ là con của tù tưởng bộ lạc Bolflos.

Đánh giá từ những điều tôi nghe được từ cô em gáic kobold trong suốt trận đánh, người anh trai là lãnh tụ của phe cấp tiến, trong khi cô em gái là thủ lãnh phe trung lập, còn tộc trưởng mà lẽ ra nên hợp nhất cả hai lại ốm bệnh.

“Chủ nhân! Chúng ta có khám phá động trời này!”

Ngay lúc đó, Arisa cùng với công chúa xuất hiện.

Thời điểm canh vừa đúng y bởi tại tôi đã dặn Arisa thông qua [Điện Đàm].

“Đây nói là có một mạch Mithril bên dưới thị trấn Tagenkoumi! Còn có một hồ sơ về một ít lam ngọc không biết!”

Tài liệu Arisa đang cầm là thứ tôi đã chuẩn bị và làm nó trông sờn mòn bằng phép [Thời tiết].

“Điều này quả là quá thuận lợi ấy nhỉ, Tử tước?”

“Phải quá đi chứ. Hình như là vận may đang ở bên phía họ.”

Tôi lảng tranh sự hồ nghi của Cô Nina khi gọi tôi là [Tử tước] bằng vẻ [Mặt tỉnh bơ] và nhận tài liệu từ Arisa.

“Văn kiện này hình như là thứ từ thời Hầu tước Muno. Dường như họ lén lút đào mỏ lúc đó. Xét trên thời gian đó, vụ sát hại Hầu tước Muno bởi [Bất sinh vương] có lẽ đã xảy ra trước khi họ có thể mở hoạt động khai mỏ trên diện rộng và vì thế mà nó lâm vào bế tắc.”

Skill [Lừa đảo] đang bùng nổ sau một thời gian dài.

Tôi nghĩ nó đang lồng lộn lên từ khi đã lâu rồi tôi không dùng nó.

“Hiểu rồi—Ngươi, tên ngươi là gì?”

“Keiji. Tộc trưởng đời kế, Keiji Bolflos."

Sau khi suy ngẫm một chốc, Cô Nina hỏi kobold anh.

“Ta sẽ cho ngươi hai lựa chọn. Một, vì tội phản quốc, toàn bộ lạc của ngươi sẽ bị xử tử hoặc trục xuất khỏi lãnh thổ Muno. Cái khác là, người kobold phải chiếm lại thị trấn đã bị chiến đóng của bá tước Muno, trở thành dân Tagenkoumi, và cung cấp lực lượng lao động để thu nguồn tài nguyên dưới lòng đất.”

“Bà định biến tất cả chúng tôi thành nô lệ sao?”

Sau khi nghe Cô Nina nói, kobold anh hét lên giống như sủa trong khi nhe nanh.

“Nếu chúng tôi làm vậy, Satou sẽ quay lưng với chúng tôi. Anh chàng này mềm lòng lắm. Nếu chúng tôi làm chuyện vậy với bọn người, cậu ta sẽ dẫn các ngươi tới một vùng đất mới ngay, ta đánh cược luôn đó.”

Yup, tôi không phủ nhận lời Cô Nina về chuyện đó.

Nếu điều ấy thực sự xảy đến, tôi có lẽ mang những kobold tới mạch mithril trong Núi Hắc Long.

“Đó là vì sao nó sẽ thành [dân cư ]. Bình thường, ta muốn giao cho tộc trưởng làm người toàn quyền, nhưng bởi có một điều [kobold đang tấn công] mỏ bạc của bá thổ Kuhanou. Chúng ta sẽ không thể bổ phái ông ta ngay lập tức. Giống như người lùn ấy, hãy dùng thời gian của các người và biến nó thành một lãnh địa tự trị.”

Sau những lời của Cô Nina, kobold anh lâm vào trầm ngâm.

“Cảm ơn bà về sự tử tế. Tôi nhất quyết sẽ thuyết phục tộc trưởng và bô lão.”

“Em cũng sẽ giúp anija thống nhất ý chí bộ lạc.”

Cặp anh em kobold đáp lại Cô Nina nồng nhiệt.

“Ngài thấy có được không, Bá tước Leo.”

“Umu, ta đồng tình với cô.”

Bá tước Muno hào phóng gật đầu với Cô Nina.

“Vậy thì chúng ta chắc nên đẩy nhanh tiến độ diệt trừ quái vật từ trấn Tagenkoumi.”

“Thế thì hãy để binh sĩ kobold chúng tôi lên tuyến đầu cho.”

Kobold anh tiến tới trong khi vẫn còn bị trói.

Không hề lầm được là việc giải phóng thị trấn khỏi quái vật sẽ được làm xong với sự hợp tác của kobold và quân đội Muno.

Tuy nhiên, thế tức là họ sẽ phải có sách lược dự thảo cho hành quân và sắp xếp để nhất quán hai lực lượng, những công việc to lớn đang đợi họ trước mắt.

Điều này nhanh nhất sẽ mất vài tháng, hoặc tệ lắm là cả nửa năm.

Tôi nghĩ họ có thể thực hiện phần nào thậm chí không cần bọn tôi nếu họ chỉ cần loại bỏ những quái vật cấp boss đang cai trị thị trấn, nhưng thây kệ họ, và nói “Cảm phiền tôi đi trước nhá”, ngay trước một nhiệm vụ đồ sộ thì tôi quả vô tâm quá phải không.

“Bá tước Muno, bọn tôi còn có việc tham quan, nhưng mà—“

“Sir Pendragon!”

Orion-kun quay lại với toi trong khi nhìn như cậu ta không thể tin được.

Vậy mà, lúc mắt chúng tôi chạm nhau, cậu ta liền hạ mắt xuống như thể khiếp sợ vậy.

…Thật không hiểu nổi.

“Orion, con không được vô lý rõ chưa.”

“Như Bá tước Muno nói. Mới chỉ một ngày, tử tước Pendragon đã giải quyết được tranh chấp có thể xảy ra với bá thổ Kuhanou và thấy một giải pháp dứt khoát hôm nay, sau đó, chúng ta chỉ cần thực hiện nó. Nếu chúng ta dựa dẫm hơn nữa sau khi cậu ta đã làm nhiều việc thế này, chúng ta tốt nhất là nên nhường tư cách những người cai quản cho cậu ta luôn cho rồi.”

Orion-kun bị can gián bởi Bá tước Muno và Cô Nina.

“Hai người, gượm đã. Tôi không thể gia nhập mặt trận thống nhất vì tôi còn có chuyến đi, nhưng ít ra chúng tôi sẽ giành lại thị trấn Tagenkoumi được. Lực lượng thống nhất của quí vị có thể thực hiện khi giành lại những trị trấn và thành phố khác được không?”

“Cậu nói nghe dễ dàng làm sao.”

“Việc vậy mà cũng được sao?”

Cô Nina lẩm bẩm sửng sốt, Bá tước Muno hỏi như thể ông không tin.

“Tôi có những đồng đội xuất sắc. Nếu có những cô nàng đó, cứu thị trấn Tagenkoumi và thảo phạt quái vật sẽ như là đi dạo công viên vậy.”

Mặc dù trời đã vào trưa rồi nhỉ[1].



Chú thích[]

  1. eng: tục ngữ “đi dạo công viên” theo nghĩa đen được viết là “trước bữa sáng” trong tiếng Nhật.

Theo dõi & Thanh chuyển trang

Bỏ theo dõilatest?cb=20190220103837&format=originalbộ truyện này
► Xem lại Chương 14-17♠   Death March  ♠► Xem tiếp Chương 14-19
Advertisement